Bầu trời rực rỡ bất cứ ai cũng sẽ ngước nhìn, kinh thành phồn hoa tấp nập người lặng nhìn yên hoa mỹ lệ.
Hôm nay là trừ tịch, người người chen lấn nhau xem náo nhiệt, giữa một nhóm tạp kỹ đang thi nhau biểu diễn, cô nương độ tầm 17 tuổi vẫn lặng lẽ đứng ở phía sau ngắm nhìn. Nàng một thân quân quý nhu ngược không thể cầm đao lộng võ như người thường, chỉ có thể đợi khi kết thúc mới bước ra lĩnh bạc từ khách qua đường. Bất quá nàng mãi mê nhìn ngắm yên hoa mà lơ đãng, ngay cả tiếng quát tháo của nhân gia kia nàng cũng không có để ý đến.
Bỗng chốc da thịt bả vai nhói đau, nhân gia mặt mày cau có tay lại tay véo vào cánh tay nàng. Người qua đường nhìn thấy cũng không khỏi tiếc hận, quân quý đã hiếm lại còn chịu phận nô tịch thật khổ. Nhưng nàng chỉ mím môi vâng vâng dạ dạ làm theo lời nhân gia kia, đi đến trước mặt khách quan mà nhận bạc. Nhìn quân quý da thịt chi chít vết bầm tím, bản năng thương hoa tiếc ngọc lại trỗi dậy, cho nàng thêm chút bạc vụn.
Khi trận yên hoa đầu tiên kết thúc, mặc kệ cho người người vẫn háo hức đến Vọng Nguyệt lâu xem náo nhiệt, nàng chậm rì rì thu dọn lại đồ đạc. Thân gầy gò, nhu nhược khát cầu được bảo bọc đang run lên, nàng lại đến rồi.
Phát hiện nàng bất thường, nhân gia đang ngồi đếm bạc kia tiến lại, may mắn hắn chỉ là một cái beta bình thường không cảm nhận được khí tức ấy.
"Tam Thất, ngươi làm sao vậy? Đừng nói với ta chỉ đứng một chút ngươi đã mệt rồi nha, hừ hừ, cút đi!"
Hắn tuy là tên ăn to nói lớn nhưng chuyện này hắn hiểu được, dù sao nàng theo hắn bao nhiêu năm vẫn nên chiếu cố một chút. Vứt cho nàng vài thỏi bạc vụng, ý muốn nàng tự xử lý. Tam Thất gật gật đầu cảm tạ, sau đó lại run rẩy chạy đi mất.
Ở trong một căn miếu hoang ngoại thành, tin tức tố cầu hoan nồng đậm phát tán. Quân quý khi đến kỳ động dụng đều như vậy, toàn thân mềm nhũn nằm trên đống rơm khô mà run rẩy lên. Nàng nắm chặt y phục ngăn cho bản thân thôi phóng đãng cầu ái. Tam Thất xích lõa, cho dù khuôn mặt không khuynh quốc khuynh thành hay yêu mị mê ly, nhưng ở nàng, khuôn mặt mang đến cho người khác loại cảm xúc bình yên đến lạ. Giờ đây kỳ động dục càng khiến nàng thập phần mị hoặc.
Nàng làm sao không biết ở đây một mình nguy hiểm như thế nào, trước đó nàng đã quan sát kỹ càng, xác định không có ai ở xung quanh mới lớn gan phát dục. Kỳ động dục kéo dài 7 ngày, 7 ngày này nàng dùng số bạc mà nhân gia cho nàng mua một ít lương thực. Nơi này hoang vu, ma cũng không dám mò đến, Tam Thất mồ hôi không ngừng túa ra, thân thể một lúc lại khát cầu dục ái đến run lên từng hồi.
...
Trớ trêu thay đêm đó ở Kim Linh thành, Dung ma ma bên ngoài đi đi lại lại, khuôn mặt già nua vô cùng lo lắng. Vân nương cũng là beta, liền đuổi hết tất cả quân quý nha đầu ở Nhạc Hoa lâu về phòng, cấm tuyệt không được rời khỏi. Đoán già đoán non cũng không nghĩ nha đầu kia đột ngột vỡ lòng. Nguyên lai Triệu Tiểu Đường trở về trong trạng thái vô cùng khó chịu, khuôn mặt hung hắn hơn bình thường , Dung ma ma trải qua hơn nửa đời người sao lại chưa từng thấy qua cảnh này. Chỉ là các quân quý ở Nhạc Hoa lâu vô tình bị tin tức tố kia chọc ghẹo, tuyến thể theo đó rục rịch đáp lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐẠI NGU HẢI ĐƯỜNG][ABO] Hoa khai
FanfictionHải Đường khai hoa cũng chính là người tàn, sinh li tử biệt, trùng phùng hẹn kiếp sau... Nhân vật chính: Triệu Tiểu Đường x Ngu Thư Hân Thể loại: abo văn, H, bách hợp, cổ đại, mưu kế, cung đấu, nữ x nữ, 1x1,...