Cứu người

5 0 0
                                    

Người trên chiếc xe kia hiển nhiên cũng nhìn thấy cô, nhưng xe như là xuất hiện vấn để gì đó, tốc độ không giảm chút nào, xông thẳng hướng cô đến.

Tuyết Giao trừng lớn đôi mắt, đây là lại muốn chết sao??

Con đường này bên phải có một cái sườn núi, chiếc xe này từ sườn núi xuống về sau, tốc độ ngày càng nhanh, Tuyết Giao trong nháy mắt đại não chống rỗng.

"Nghỉ"

Xe trước khi đến trước mặt cô, đã lấy một tốc độ đáng sợ chuyển hướng đụng vào gốc cây đại thụ bên kia.

"Phanh - -"

Tiếng đánh thật lớn vang lên làm Tuyết Giao đang đơ ở đó bừng tỉnh, chiếc xe taxi vốn hướng Tuyết Giao đi tới chạy đi nhanh như chớp, trên đường không có xe, ven đường cũng không có ai.

Cô sốt ruột nhìn mọi nơi, không có ai có thể xin giúp đỡ, chỉ phải hướng đến mấy nhà hàng hô to: "Có người sao? Ra tai nạn xe cộ!"

Kêu xong cô luống cuống chân tay lấy di động ra gọi 120, sau đó nôn nóng mà hướng tới xe đi qua.

Cô giật giật mũi, đột nhiên đồng tử co rụt lại.

Mùi xăng!

Mặt trời nóng bỏng, một chiếc xe vấn đề cùng mùi xăng...

Cô đời trước chết chính là bởi vì tai nạn xe cộ, va chạm thật lớn làm cô hoàn toàn không còn tri giác.

Người trong xe này... cũng sẽ chết sao?

Tuyết Giao cắn răng, tới gần, đầu xe đã đâm đến biến hình, cửa kính đều phá nát, cô kéo cửa xe ra, liền thấy một người đàn ông mặc tây trang, giày da ngã vào tay lái, mảnh kính rơi loạn khắp nơi.

Trên tay lái có máu tươi dần chảy xuống, nhìn phá lệ dọa người, trong không khí mùi xăng cũng trở nên nồng nặc.

"Tiên sinh? Tiên sinh?"

Cô hô một tiếng, không hề động tĩnh.

Tuyết Giao cắn chặt răng duỗi tay, cởi bỏ dây an toàn, liền đem người chậm rãi kéo ra ngoài.

"Trước... tiên sinh... xin lỗi... Liền tính anh có thương tích... tôi.. tôi cũng đến đem anh... lôi ra tới..." Cô thở hổn hển, dùng tới toàn bộ lực bú sữa mẹ ra.

Mới xảy ra tai nạn xe cộ xương cốt có khả năng bị thương, đầu cũng có thể bị đâm xảy ra vấn đề, lúc này không di chuyển có thể tránh việc bị tổn thương.

Nhưng ở lúc sinh tử như này, mệnh vẫn là quan trọng hơn một ít.

Chiếc xe này... có thể sẽ bị nổ mạnh.

May mắn người đàn ông này giống như còn có tri giác, theo động tác của cô chậm rãi đi chuyển.

"Tiên sinh... không phải sợ, tôi sẽ cứu anh.. đều...đều không có việc gì!"

Thời điểm cô đem người lôi khỏi xe mồ hôi đã đầy đầu, đem đầu anh gác ở bả vai mình, nửa đỡ nửa khiêng người đàn ông rời xa chiếc xe này.

Yêu đừng không bằng thi đậu Thanh HoaWhere stories live. Discover now