Chap 1: Khởi đầu mới

5.5K 294 100
                                    

- Tanjirou! Em mau mở mắt ra đi! Tanjirou! TANJIROU...!

     ...

- Đây là đâu? Sao lại tối thế này? Mọi người đâu cả rồi? - Tanjirou vừa đi vừa mò mẫm. Xung quanh cậu, mọi thứ đều tối đen như mực. Cậu không thể ngửi thấy bất cứ mùi gì, và điều đó bắt đầu khiến cậu lo lắng. Cậu cứ đi như vậy, không biết phải làm gì để thoát ra khỏi nơi quái quỷ này...

- Tanjirou sao? - Giọng nói vừa dứt, có vài luồng sáng chiếu vào khiến cậu chói mắt. Cậu nhìn thấy một người đàn ông. Người đó có mái tóc đen với những lọn tóc nhỏ uốn cong, đôi mắt to màu hạt dẻ, trên khuôn mặt có ấn hình ngọn lửa lớn lan rộng xuống mí mắt, và đặc biệt, ông đeo một cặp khuyên tai Hanafuda giống hệt cậu. Lẽ nào là...

- Yorrichi- san...? - Tanjirou kinh ngạc. Cậu không thể tin được, trước mặt cậu chính là người kiếm sĩ diệt quỷ huyền thoại đã từng khiến Muzan một phen khốn đốn. Nhưng mà... nếu ngài ấy ở đây thì chẳng phải cậu đã...

- Cậu đã chết, Tanjirou! - Yorrichi lạnh lùng nói, gương mặt không chút cảm xúc.

Tanjirou bỗng thấy chân tay bủn rủn, cậu khuỵu xuống. Cậu đã bỏ lỡ mất cơ hội mà mọi người khó khắn lắm mới dành được. Cậu đã khiến mọi người thất vọng. Nghĩ đến đây, Tanjirou bật khóc.

- Ta biết cậu đang rất buồn, nhưng giờ không phải lúc để khóc. Cậu mau nhìn đi! - Yorrichi phẩy tay một cái, không gian liền mở ra cái lỗ nhỏ, đủ để cậu nhìn thấy những gì đang diễn ra.

- Tomioka-san, Zenitsu, Inosuke...! - Tanjirou kinh hoàng trước cảnh tượng vừa hiện lên: xác mọi người nằm la liệt, máu chảy thấm đẫm cả con đường. Vài người vẫn sống, nhưng chỉ còn thoi thóp thở, trước sau gì cũng mất máu mà... Cậu sợ hãi, không dám nghĩ tiếp.

- Tan...ji...rou...! - Giyuu cố gắng bò về phía thân xác cậu đang nằm bất động trên nền đất lạnh lẽo, cố gắng vươn tay nắm lấy áo cậu. Anh bây giờ bị thương rất nặng, chiếc haori đã chuyển sang một màu đỏ thẫm của máu. Nhưng anh vẫn cố gắng. Chỉ một chút nữa... Một chút nữa thôi...!

- TOMIOKA-SAN! CẨN THẬN!

- Phập...! - Xúc tu của Muzan vươn đến, đâm sau lưng Giyuu. Máu chảy xối xả, anh gục xuống...

- KHÔNGGGGGGG...! - Tanjirou ôm đầu, nước mắt lưng tròng. Trận chiến đã kết thúc, kết quả cũng đã định. Tất cả mọi người đều hi sinh. Cậu oán trách bản thân mình, cậu hận không thể giúp được gì cho đồng đội, lại còn khiến họ ra nông nỗi này.

- Tại sao tôi lại được sinh ra cơ chứ? Tôi chỉ là một thứ phế vật vô dụng! Không thể bảo vệ gia đình, không thể bảo vệ bạn bè và đồng đội! Tôi thật đáng chết, thật đáng chết mà...! - Cậu gào lên đau khổ.

- Tanjirou, ta sẽ giúp cậu! Ta sẽ hồi sinh cậu thêm một lần nữa. - Yorrichi vẫn điềm tĩnh nói, - Nhưng lần này, mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều, đối thủ của cậu không phải là Muzan. Cậu phải tìm ra tên đứng sau tất cả mọi chuyện và tiêu diệt hắn. Hơn nữa, để có lợi hơn cho cậu, ta sẽ giữ nguyên kí ức và sức mạnh của cậu bây giờ. Nói tóm lại, ta sẽ đưa cả cơ thể cậu trọng sinh về quá khứ. Cậu sẽ tỉnh dậy cùng thanh nhật luân kiếm của mình. Nhớ cho kĩ một điều: Cậu phải sống! Phải bảo vệ thật tốt những người quan trọng của cậu và tìm ra tên đứng sau! Được rồi, phắn đi!

[Kny] Bánh Xe Vận Mệnh - AllTanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ