Chap 7: Cuộc sống bị bắt cóc

2.5K 149 87
                                    

Mọi thứ như ngừng lại sau câu hỏi của cậu...

- Ừm! - Gyokko cau mày khó chịu.

- Tất cả chúng ta đều rất hận hắn! Hận không thể chém chết hắn! - Kokushibo nghiến răng.

- T... Tại sao? Tôi tưởng các người là những thuộc hạ trung thành nhất của Muzan chứ?

- Đó chỉ là bên ngoài thôi! Lúc ta tuyệt vọng nhất, hắn buông ra những lời mật ngọt, dụ dỗ ta trở thành quỷ! - Akaza quay mặt đi chỗ khác, cố ngăn không cho những giọt nước mắt đang chực chờ chảy ra.

- Hắn nói rằng trở thành quỷ có thể bảo vệ được cho người mình yêu thương, nhưng ta lại chỉ thấy em ấy luôn rất khó chịu vì việc này! - Gyuutarou xoa đầu Daki.

- Hắn lừa ta, kiểm soát ta, nói những người vô tội là kẻ sát nhân, bắt ta phải giết và ăn thịt họ! - Douma mơ màng nhớ đến Kanae - chị gái của Shinobu -  và Kotoha - mẹ Inosuke.

- Tại hắn, mà ta - một thợ săn quỷ - nay lại thành một con quỷ! - Kokushibo tự cảm thấy kinh tởm với bản thân mình hiện giờ.

- Nếu hắn không vui, hắn sẽ lấy chúng ta ra mà hành hạ, mắng nhiếc! Hắn xỉ nhục chúng ta, nhưng chúng ta lại không thể làm gì hắn! - Nakime bức xúc, ghì chặt cây đàn cô đang cầm trên tay.

- Ta đã quá chán cái cuộc sống bất tử mà cứ phải trốn chui trốn nhủi này rồi! Ta chỉ muốn làm một người bình thường, mỗi ngày cùng uống trà và đánh cờ với Gyokko! - Hantengo quay nhìn Thượng Ngũ, lúc này cũng đang gật đầu bằng lòng.

- Tôi... có cách để biến mọi người trở lại thành con người! - Tanjirou không ngờ, thì ra Muzan lại bị chính thuộc hạ của hắn đâm sau lưng như vậy.

- CÁI GÌ? - Các Thượng Huyền cùng đồng thanh, vậy là, sau hơn hàng trăm năm dưới ách cai trị đô hộ của tên bạo chúa Muzan, cuối cùng họ cũng đã có được tự do.

- Bây giờ, chúng ta không nên đánh rắn động cỏ, sẽ khiến Muzan nghi ngờ. Hãy cứ như bình thường, đợi vài ngày nữa, tôi sẽ đưa mọi người về Sát Quỷ Đoàn. Ở đấy có thuốc giúp biến quỷ thành người! - Tanjirou kiên quyết, cậu cũng rất mong có thể được gặp lại những đồng đội của cậu.

- Ta đi cùng với! - Rui đột ngột lên tiếng khiến tất cả giật mình.

- Không cần bất ngờ thế đâu! Các ngươi tưởng chỉ các ngươi mới hận hắn ta sao?

- Rui...?

- Ta sẽ không nói chuyện này với hắn, nhưng bù lại, các ngươi phải cho ta uống thứ thuốc đó cùng! - Rui lạnh lùng.

- Được! - Akaza dứt khoát, rồi anh hạ giọng thì thầm: - Muzan đang đến kìa! Diễn tự nhiên nào! 1... 2... 3... Bắt đầu...!

Y vừa dứt lời, liền bị tất cả xông vào hội đồng, còn Tanjirou thì lăn ra cười bò.

- N... Này... Mấy tên điên kia... ta bảo tự nhiên... không phải đánh ta...! - Akaza ngạt thở giữa một đám lúc nhúc.

- Thì tự nhiên vậy còn gì? - Douma cười cười, cố tình tỏ ra không hiểu.

Muzan nhìn cái cảnh tượng này thì bỏ đi, trong lòng rõ khinh bỉ lũ khùng.

[Kny] Bánh Xe Vận Mệnh - AllTanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ