4.1. Trái tim bỉ ngạn

2.4K 97 0
                                    

Một chiều mưa, bầu trời trắng xoá không thấy rõ lối về, những hạt mưa như mũi kim rơi xối xả xuống mặt đường. Thân thể em ướt đẫm đau rát, cả người ướt sũn chật vật ngồi nép mình dưới một tán cây rộng lớn. Dòng người vội vã chen chân nhau chạy thật nhanh, chẳng ai có thời gian để quan tâm đến thân ảnh nhỏ bé một góc. Gương mặt em trắng bệch không chút sức sống, đôi mắt vô hồn không phân định nhìn mãi một hướng.

~rộppp rộp~

Em bàng hoàn ngước mặt nhìn lên, một chiếc ô màu đỏ từ đâu che chắn cả thân thể mình. Cánh tay trắng đến hiện rõ cả gân xanh đang cầm thật chặt chiếc ô , em nghiêng người liền bắt gặp ánh mắt như thiên sứ đang cười khẽ nhìn mình:

"Em không sao chứ?"

Nói rồi nhét vội chiếc ô vào tay em, "Em cứ cầm lấy nhé, người ướt cả rồi. Chị có việc nên đi trước."

Người con gái ấy vội vã rời đi hòa vào dòng người tấp nập, em đứng ngẩn ngơ với chiếc ô đỏ nhìn mãi đến khi bóng dáng ấy khuất dần...trái tim vì sao phẫn đi một nhịp???...

▪︎💐 "Flowers of memori"

🔔🔔

"Chào quý khách."

Người con gái với mái tóc xoăn búi tóc đuôi ngựa, nàng mặc chiếc đầm trắng và chiếc tạp dề màu xanh đậm. Trông thấy vị khách trẻ tuổi ở ngưỡng 20, em rụt rè bước vào trên tay cầm một chiếc ô màu đỏ

"Em muốn mua hoa sao ?"

"Â...chị không nhớ em sao?"

Nói rồi đưa chiếc ô đỏ đến trước mặt nàng, kí ức chiều mưa của tuần trước hiện về, nàng cười xòa cầm lấy chiếc ô :" Oh em là cô gái hôm đó à?"

"Vâng, vẫn chưa kịp nói cảm ơn chị."

"Không có gì đâu, hôm đó em không bị cảm chứ? Vì đang có việc gấp nên chỉ có thể đưa ô cho em."

Trái tim lóe lên cảm giác ấm áp như ánh dương của buổi sớm, em rất muốn cười thật tươi nhưng không biết phải biểu đạt làm sao đành lắc đầu cười nhạt:" Không ạ."

"Thế thì tốt quá ^_^ em có muốn dùng một ít bánh ngọt không?"

"...Dạ có."

~~

Thế đấy, từ những cá thể độc lập dường như đều là những đường thẳng song song họ vô tình gặp nhau, bắt đầu bằng những câu chào hỏi và dần trở nên thân thiết. Không biết bắt đầu từ khi nào, từ một kẻ cô độc gói mình trong vỏ bọc cứng cỏi của mình, em muốn thoát ra thế giới chỉ để bên cạnh chị.

Mỗi ngày, em đều đứng từ xa trộm nhìn chị, em dần biết tất cả về chị, em biết công việc của chị bắt đầu từ sáng sớm tinh mơ, cửa hàng luôn tràng ngập sức sống của các loài hoa và cả chị. Em biết được mỗi ánh mắt cử chỉ của chị biểu lộ điều gì, kể cả món ăn chị yêu thích là gà xiên hay chocolate. Đặc biệt, ánh mắt sáng rực không giấu được hạnh phúc vui sướng của chị, nhưng nó lại khiến em đau lòng thay.. vì ánh mắt đó chỉ để âu yếm người con trai ấy.

🔔🔔

"Oh..là em đấy à"

"Vâng, chị vẫn chưa ăn tối nhỉ?"

[LiSoo-Short Fic] [BHTT] SẮC-DỤC 🔞🔞🔞Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ