Lái xe về đến nhà, Sở Vũ vui vẻ chạy vào nhà, đặt con rùa đen... À không, con thần thú kia ngay trên tủ đầu giường.
Lạc Thuần Hy thấy vậy liền nói: "Đem nó về phòng của anh đi."
Sở Vũ chớp mắt, nói như lẽ hiển nhiên: "Tôi để nó ở phòng của tôi đấy chứ, tôi ăn ở đây, ngủ ở đây, tắm ở đây, đương nhiên đây là phòng của tôi."
Lạc Thuần Hy: .....
Với cái lý thuyết này, từ đó Sở Vũ đường đường chính chính vào ở cùng, ngủ chung giường, quần áo cũng mang sang, tắm rửa cũng chuyển sang bên này.
Mới đầu Lạc Thuần Hy có chút không quen, như buổi tối theo một thói quen cô lại tỉnh nửa đêm, muốn hút thuốc, muốn uống chút rượu nhưng người bên cạnh cứ đè nặng, cũng chẳng thể đá ra, nằm trên giường chán rồi lại ngủ thiếp đi.
Vĩ Trầm cũng để ý, từ ngày giận dỗi với 'bà chủ nhỏ', mỗi ngày Lạc Thuần Hy đều đi làm muộn hơn một tiếng. Cũng từ hôm đó, đến trưa lại có người cắm rễ trước cửa văn phòng, ôm hộp cơm đợi bà chủ cùng ăn trưa, ăn xong lại vào phòng nghỉ ngủ đủ, chơi chán đến khi bà chủ tan làm thì bám áo về theo.
Vĩ Trầm chỉ có thể âm thầm thở dài, quả nhiên là người có tình đều sẽ khác, người như bà chủ cũng lơ là công việc.
Lạc Thuần Hy:.... Còn không phải là do buổi sáng anh ta lại đòi ăn sáng, ăn sáng cũng muốn cô ăn cùng, không thì không cho cô đi.
Cũng không biết tại sao cứ đến trưa lại ôm hộp cơm đến đây, mà ăn xong cũng chẳng chịu đi.
Như trưa hôm nay, có việc xảy ra nên họp lâu hơn bình thường, ngồi ở vị trí tổng giám đốc, Lạc Thuần Hy cảm giác tay chân mình hơi mềm ra, bụng đã sôi mấy lần,. Trong lòng cô âm thầm mắng Sở Vũ, cũng tại cả tuần nay anh cho cô ăn nhiều, ăn đúng giờ nên dạ dày cũng thành quen, cứ đến giờ là lại muốn ăn.
Giám đốc phòng kế hoạch đang triển khai dự án thì cửa phòng họp mở ra.
Một tiếng 'két' vang lên, mọi người sôi nổi quay lại nhìn. Sở Vũ mặc quần áo thoải mái thản nhiên đẩy cửa đi vào, chạy đến bên cạnh Lạc Thuần Hy nói: "Chúng ta mau đi ăn cơm thôi, tôi đói lắm rồi."
Cuộc họp đang diễn ra một cách nghiêm túc thì có người quấy phá, mọi người đều không vui, giám đốc Lưu phòng thị trường vốn nóng tính, ông ta nhíu mày, đứng dậy quát to: "Người này là ai, mau gọi bảo vệ lôi ra ngoài, không biết chúng tôi đang họp sao?"
Sở Vũ bĩu môi nhìn Lạc Thuần Hy.
Lạc Thuần Hy thấy anh cầm hộp cơm trên tay thì khoé môi khẽ nhếch lên, nói với Sở Vũ: "Ra ngoài đi."
Sở Vũ đứng tại chỗ dậm chân một lúc, đến khi Lạc Thuần Hy hơi trợn mắt, anh mới quay lại lườm giám đốc Lưu một cái rồi đi ra khỏi phòng, còn cố ý sập cửa 'uỳnh' một cái.
Lạc Thuần Hy hỏi giám đốc phòng kế hoạch: "Những cái cần nói đã nói xong hết chưa?"
Giám đốc phòng kế hoạch nhanh chóng nói hết những thứ cần trình bày ngắn gọn một lần, không đến năm phút sau quay lại nói với Lạc Thuần Hy: "Sở tổng, phòng kế hoạch đã trình bày xong."

BẠN ĐANG ĐỌC
Ác ma nữ phụ [NP, Xuyên Không, Nữ Phụ]
Lãng mạnCô Lục Mãn Hy, đường đường là nữ sát thủ số 1 thế giới hiệu Tu La tượng trưng cho sự tàn nhẫn và cái chết. Trời sinh gương mặt tuyệt mỹ, bao nhiêu trân bảo ngàn năm còn dị năng có một không hai. Nhược điểm của cô chính là cực lười và ham ăn. Cô c...