----------------------------------------------
Về đến nhà, khuôn mặt em thất thần, không có lấy một chút cảm xúc nào cả
Anh thấy em, dường như anh giờ mọc lên một cái đuôi cún, vẫy vẫy vui mừng khi em về vậy
- Em về rồi... Em đi lâu vậy...anh chờ em mãi
Anh cùng em ngồi xuống ghế sofa, anh cạ cạ mũi vào cánh tay em, hai tay vòng qua ôm chặt
Bỗng em bật khóc nức nở, cứ mỗi lần nhìn thấy anh, những dòng chữ đó lại hiện lên đầu em, nó cứ vởn quanh, thậm chí khiến em nghẹn ứ...
Anh bối rối, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng
- Ami...saio em khóc
Anh định vén tóc mai em lên, nhưng em lại đẩy anh ra, người xê dịch sang chỗ khác
- Jungkook...làm ơn lên lầu đi...em không muốn thấy anh...
Em quay sang, úp mặt vào đầu gối mình
- Anh...anh làm gì sai sao, anh làm gì không đúng khiến...
- EM BẢO ANH ĐI ĐI, ANH KHÔNG NGHE THẤY À!?
Anh trợn tròn mắt, tim anh chợ đập thịch lấy một cái
Ánh mắt u sầu hiện ra...
Anh tổn thương mất rồi...
Lặng lẽ từ từ đi lên lầu
Ánh mắt lưu luyến quay lại nhìn em một lần nữa...
Khi anh đi lên, lúc đấy em mới thoải mái mà khóc, cứ nhìn thấy anh quan tâm, nhìn thấy anh luôn bám lấy em, dùng những lời lẽ mật ngọt...
Nó khiến em càng buồn hơn...
Em không ghét anh...nhưng em giận...
Vô cùng giận...
Sao anh có thể giấu chuyện tày trời này chứ...
Sao anh có thể làm những việc này chỉ vì em...
Em không muốn anh rơi vào con đường đầy máu
Một con đường nhơ nhuốc...
Không được... Em phải kéo anh ra...
Nhưng để mà kéo ra...
Em buộc phải ra đi, lánh mặt anh...
Điều đó khiến em vô cùng đau lòng..
Từ một cậu bé hiền lành, chất phác...
Giờ lại trở thành tên giết người...
BẠN ĐANG ĐỌC
Lovesick l jungkook l
FanfictionSi tình đến phát điên Chỉ muốn biến em là của riêng mình... Muốn tách em ra khỏi thế giới bên ngoài... Si tình quá...đôi khi khiến em tổn thương Đôi khi làm cả hai đau khổ... Age: 16+ Condition: Hoàn thành