5.

375 62 2
                                    

Đôi mắt tôi trĩu nặng, tôi không tài nào nhấc được mi mắt lên ra nhưng bên tai tôi đang nghe một giai điệu nhẹ nhàng. Nó làm thay đổi tâm trạng của tôi, giúp tôi thư giãn cơ thể vốn đã quá căng thẳng và căng cứng, vì vậy tôi từ từ chậm rãi mở mắt ra và điều đầu tiên tôi có thể nhận thấy là chiếc áo khoác đen bao phủ cơ thể mình, trên tai tôi đang đeo một chiếc tai nghe, phải không? Đã có chuyện gì xảy ra vậy?.

Ôi trời ơi!!! "Thở đều, tôi ở đây Hoseok." một anh chàng tóc vàng mỉm cười với tôi, uh bây giờ tôi mới nhớ ra "Taehyung? Chuyện gì vậy ??." Tôi ngồi trên ghế phủ áo khoác của anh ấy trong khi anh ấy chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen đơn giản, bàn tay đang lật lật cuốn sổ ghi nhớ.

 Anh ấy dịu giọng hỏi tôi "Cậu có thích bài hát không?." Taehyung đang ngồi ở một khoảng cách khá xa, tôi ngập ngừng trong giây lát, ừm, tôi rất xấu hổ vì tình huống này.

 "Cậu có nhớ gì không?." Tôi lắc đầu còn anh ấy thì cầm bút viết vào sổ, rồi anh ấy đóng sổ lại. Taehyung làm bộ mặt hối lỗi nói "Tôi đã chạm vào cậu, một chút! Xin lỗi, nhưng tôi phải bế cậu từ dưới sàn lên để đặt cậu lên ghế."

Cái gì !! Taehyung đã chạm vào người tôi, thần kinh trong đại não tôi bắt đầu căng ra, cảm giác ớn lạnh xuất hiện sau sống lưng tôi liên tục, dần dần tôi cảm thấy như cơ thể mình đang không ổn một chút nào.

"Hey, này này tôi thật sự xin lỗi, cậu đừng sợ, có thể cho tôi biết cảm xúc hiện tại được không?." Taehyung vội vàng trấn tĩnh tôi trước khi tôi lại ngã lăn ra sàn một lần nữa.

"Tôi cảm thấy buồn nôn! Bụng tôi rất đau và tôi ghét cậu !!" Tôi cau mày thẳng thẳng phát ngôn ra những gì mình đang nghĩ trong đầu, toang tính đứng lên bỏ đi về.

"Hoseok à, đừng giận, nhưng đó là thứ tôi cần biết để giúp cậu mà." Anh ấy cười cầu hoà "kể cho tôi nghe về hát cậu đang nghe, thấy thế nào?." Taehyung chỉ vào tai của mình ra hiệu cho tôi.

Tuy khó chịu trong người nhưng tôi vẫn nghe lời Taehyung tập trung vào âm nhạc và đó là một bài hát vui vẻ "Ừm..khá tốt."anh ấy gật đầu"bây giờ nói với tôi, hm cậu có thể lặp lại những gì chúng ta đã làm vài phút trước nhé?." Anh nhìn vẻ mặt bối rối của tôi chờ đợi câu trả lời.

Dường như thấy tôi im lặng không mở miệng ra nói tiếng nào, Taehyung liền cười toe toét kể lại chuyện lúc nãy "Tôi đã đến gần cậu đấy, Tôi ở ngay trước mắt cậu luôn đó, nhớ lại đi." Anh ấy cười khúc khích và còn tôi thì đứng hình, trí não bên trong dần dần hiện ra hình ảnh ban nãy.Tôi nhớ lại tất cả mọi thứ, ôi chết tiệt!! Taehyung vẫn đang nhìn vào mắt tôi, ugh rất gần "Ah.. tôi nhớ!" Anh ấy gật đầu và đứng dậy khỏi ghế, tăng âm lượng của bản nhạc trên tai tôi.

"Tôi sẽ lặp lại nó, sẵn sàng nào Hoseok!" Tôi bối rối khi thấy cách anh ấy tiến lại gần tôi, tôi nuốt nước bọt nhìn vào khuôn mặt của anh ấy, anh ấy thật gần "Cậu sẽ khỏi bệnh thôi Hoseok, hãy cảm nhận âm nhạc khi tôi nhìn vào mắt cậu." 

Mẹ ơi! tôi cảm thấy xấu hổ, má nóng bừng và tôi muốn giấu mặt đi. "Thả lỏng đi." Taehyung đang mỗi lúc gần tôi hơn, tim tôi đập rất mạnh như muốn bật ra khỏi lồng ngực "âm nhạc này là của cậu, hãy cảm nhận giai điệu và suy nghĩ đến một chuyện vui khác" Giọng nói của Taehyung lúc này nhẹ như một cơn gió "Đang nghĩ gì vậy?." Anh ấy tò mò liếm môi.

[TaeSeok] Sugar BabyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ