Chương 18

1K 62 6
                                    

Một tuần sau

Hiện tại cậu đanh sống tại nhà của một bác nông dân ở một vùng quê hẻo lánh. Cũng bởi vì muốn tránh mặt hắn nên cậu mới cất công xuống tới tận đây để lẩn trốn. 

Một tuần trôi quá hắn huy động toàn bộ người của mình phải tìm cho bằng được dù chỉ là một cọng tóc của cậu. Nhưng hoàn toàn bất lực vì cậu cắt đứt mọi thông tin.
Bỗng....

- Giám đốc, giám đốc

Hồng Anh hốt hoảng chạy vào nói

- Sao, tìm được em ấy rồi à? - Hắn vui mừng hỏi

- Hôm nay em đi khảo sát thị trường phía tây có vô tình nhìn thấy một cậu thanh niên dáng hơi giống với Nhân Tuấn, nhưng vì cậu ấy che kín quá nên em không thể nhìn rõ mặt được.

- Tại sao không đuổi theo ?

- Lúc đó đang kiểm tra nên em không thể bỏ công việc chạy theo được. Với lại em cũng không...chắc chắn

- Nhanh, chuẩn bị xe xuống đó.

Hai tiếng ngồi xe, hắn nhanh chóng đến nơi.

- Mang hình của em ấy đi hỏi khắp nơi cho tôi. Một góc nhỏ cũng không được bỏ qua.

Cả bọn tay sai nghe lời hắn răm rắt vắt chân lên truy tìm cậu.

Thôn cả vùng này hơi nhỏ nên đa số người dân trong đây đều biết mặt lẫn nhau.
Vì người của hắn hành sự cứ như xã hội đen nên làm người dân ở đây hoang mang và bắt đầu lo lắng cho Nhân Tuấn. Họ truyền miệng nhau phải âm thầm giúp cậu ấy rời khỏi đây.

- Nhân Tuấn  à cháu phải đi nhanh. Có một bọn người đang truy tìm cháu đấy !

Bác trưởng thôn ôn tồn nói.

- Truy tìm cháu sao?

Cậu ngạc nhiên hỏi lại.

- Từ nảy đến giờ họ lấy hình của cháu hỏi khắp thôn này rồi ! - Một bác nói.

- Cháu có gây thù với ai đâu?

- Có hay không thì trước hết cháu phải trốn trước đi đã. An toàn là trên hết.

- Dạ vâng ạ.

Cậu ngoan ngoãn đi theo một bác trong làng. Trang bị quần áo cho mình kín mít để không ai nhận ra.

Đúng lúc cậu và bác trai đi qua một ngõ nhỏ thì bị Hồng Anh phát hiện.

Chính bộ quần áo cậu đang mặc đã làm sự chú ý của Hồng Anh hướng đến cậu. Đó là bộ hôm trước cậu mệt mà Hồng Anh vô tình nhìn thấy.

- Bên này, nhanh lên !

Hồng Anh ra hiệu cho mọi người chạy về phía cậu.

Cậu nghe thấy tiếng nói đầy mùi xã hội đen đó một thân run rẩy vội vàng chạy thật nhanh ra đầu đường.
Nào ngờ

- Giám đốc ! Cậu...cậu ấy...

Hồng Anh chạy phía sau mừng rõ vì thấy hắn đứng ở đầu đường

Hắn đang đứng nghiêm nghị cả thân đen dựa dẫm vào xe. Từ xa nghe tiếng của Hồng Anh liền hoàn hồn chú ý đến con người đang chayh về phía mình. 

[ Longfic / NaJun] Nô Lệ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ