Chương 2509 - Vấn Tiên Hoàng Tuyền (88)

2.1K 312 8
                                    

Edit: Sa Nhi
===========

Ngoài cửa.

Mai Cơ ôm con thỏ tai dài, nhu thuận cùng một người đàn bà trung niên béo đẫy đà đứng chung một chỗ.

Cơ thể người phụ nữ hơi run lên, sắc mặt trắng bệch.

Vừa rồi cũng chính con nhóc này mới nắm lấy tay của bà ta một cái thôi, mà đã làm bà ta không thể động đậy.

Lúc này trong phòng có tiếng động ầm ầm vang lên, cũng không biết đang xảy ra chuyện gì nữa.

Két kẹt ——

Cửa sắt bị người kéo ra.

Tạ Thời kéo Tần Không Minh từ bên trong đi ra.

Một tay Mai Cơ cầm lỗ tai con thỏ, để nó dựng thẳng lên, nói: "Anh chậm ghê nha."

"Đứng đấy nói chuyện không đau eo." Tạ Thời vừa đánh nhau một trận với Tần Không Minh, trợn mắt nhìn Mai Cơ.

Mai Cơ không tiếp lời, đánh giá lại Tần Không Minh: "Chính là hắn ta sao?"

Tạ Thời: "Ừ."

Mai Cơ giơ lỗ tai con thỏ lên: "Đã bắt được người, vậy đi thôi."

Mai Cơ ôm con thỏ, xoay người, hơi cúi chào người đàn bà kia: "Đã quấy rầy."

Vẻ mặt bà ta cứng ngắc đáp lời: "Không. . . Không quấy rầy."

-

Tạ Thời túm Tần Không Minh đi xuống dưới, từ xa Tần Không Minh đã trông thấy bên cạnh chiếc xe đỗ phía dưới có một cô gái đang đứng đó.

Cô gái kia còn rất chói mắt.

Không chỉ bởi vì dung mạo của cô, mà còn vì một thân ba lỗ, quần cộc, dép lào kia nữa.

Giờ còn con gái con đứa nào ăn mặc như vậy ra đường?

Quan trọng nhất chính là, cô gái này kia đã mặc thành cái dạng này, lại vẫn làm người ta cảm giác được một loại uy áp vô hình như cũ.

"Sơ Tranh tiểu thư." Tạ Thời gọi một tiếng, nhét Tần Không Minh ra sau xe.

Ánh mắt Tần Không Minh bị che mất, chỉ có thể nghe thấy tiếng nói lạnh lùng cất lên.

"Quá chậm."

Giọng nói kia chẳng hề có chút chập trùng nào, lạnh băng không chứa bất kì cảm xúc gì.

Tạ Thời: ". . ."

Mai Cơ ở bên cạnh gửi lại cho cậu ta một ánh mắt, vẻ mặt 'Em đã nói anh thật chậm mà'.

 Vẻ mặt Tạ Thời tức khắc đau khổ nói: "Lần sau tôi sẽ cố gắng hơn." Rõ ràng cậu rất nhanh đó!

Sơ Tranh không nói gì nữa: "Lên xe đi."

Mai Cơ lập tức ôm con thỏ, nhấc làn váy hồng lên xe, Tạ Thời gãi gãi đầu, lên xe thiết lập lộ tuyến trở về.

Không gian trong xe rộng rãi, đằng sau không có chỗ ngồi, lúc này Tần Không Minh đang bị ném vạ vật ở phía sau.

Sơ Tranh ngồi trên ghế dựa vào lối đi, đôi chân thon dài thẳng tắp giao nhau, mắt cá chân trắng nõn.

[Quyển 13][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! |Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ