Chương 01 : Gia Đình Mới

931 80 3
                                    

-01-

Từ lúc lọt lòng mẹ đến giờ, cậu chưa từng cảm thấy một giây hạnh phúc trong cuộc đời.

Tuổi thơ bị chính cha mẹ bạc đãi, lớn hơn một chút thì hai người họ cũng ra đi bởi tai nạn, rồi hiện tại lại một thân một mình lớn lên ở thủ đô Moskva.

Những thứ từng trải qua trước đây, chẳng có gì đáng tự hào để kể lại ...

***

Mika trở về nhà khi đã tối muộn, cậu mệt mỏi ngáp dài một cái rồi lừ đừ tra chìa khóa vào cửa.

Suốt mấy năm qua, Mika đã cố tồn tại bằng việc chạy vặt ở những quán ăn, ga tàu, hay bất cứ địa điểm nào có thể kiếm ra tiền. Công việc chính của cậu có thể là giao hàng, có thể là rửa chén hoặc lau sàn nhà. Mika vẫn luôn muốn tìm một công việc ổn định, nhưng với độ tuổi hiện tại thì thật khó để làm lâu dài.

Mika thừa biết, để sống ở Moskva vốn dĩ là chuyện không hề dễ dàng, nhất là với đứa nhóc 14 tuổi như cậu.

Mika vươn tay lấy khăn bông choàng qua ngang vai, từng giọt nước lạnh lẽo theo ngọn tóc rơi xuống sàn nhà. Cậu ngồi lên chiếc ghế gỗ nhỏ, tay xoa xoa gót chân đau nhói.

Cả ngày hôm nay, Mika đã phải chạy gấp hai gấp ba lần thường ngày. Cậu đang làm việc cho một cửa hàng len dạ, vào những ngày đông như thế này thì nhu cầu sử dụng len cũng cứ thế tăng cao. Mika đeo trên lưng chiếc balo lớn, hai tay xách hai túi đan chạy khắp nơi để giao hàng trước khi trời tối. Đến khi công việc hoàn thành, với số tiền kiếm được kha khá trong tay, cậu còn chẳng thể mua được thứ gì lót bụng.

Mika nhón chân lục lọi khắp nhà, hi vọng tìm thứ gì có thể ăn được. Một ít gạo và sữa là tất cả những gì còn sót lại, cậu thở dài đem chúng vào bếp.

Ăn qua loa bữa tối, Mika đem nồi cháo còn hơn một nửa cất đi. Bụng còn đói mà cơ thể lại rã rời, cậu chỉ muốn cuộn mình trong chăn ngủ một giấc thật đã thôi.

Mika có thói quen dậy sớm dù mỗi ngày đều ngủ tất trễ, vì tính chất công việc, cậu thường xuyên trở về vào giữa đêm và tỉnh lại khi chỉ vừa hửng sáng.

Moskva về đêm lạnh cắt da cắt thịt, sương mù bên ngoài dày đặc phủ kín cả lối đi. Cả dãy nhà chỉ có duy nhất một bóng đèn vàng chập chờn ở tận đầu ngõ, hầu hết người dân sống ở đây vốn đã quen với việc di chuyển trong bóng tối, còn người lạ đất chắc hẳn sẽ gặp không ít rắc rối.

Chúa ơi, lạnh quá đi mất ...

Mika nằm trên giường mà người run bần bật, hôm qua do quá mệt nên khi ăn xong cậu đã vội lăn lên giường ngủ, hoàn toàn quên mất việc nhóm lửa sưởi ấm.

Mika chống tay ngồi dậy, cậu cúi người mò tìm đôi bata cũ dưới gầm giường rồi xỏ vào chân mình.

Ngôi nhà này vốn là của cha mẹ để lại, sau một vài chuyện xảy ra thì nó thuộc quyền sở hữu của một tên quý tộc trong thành phố. Khi Mika đến đây, hắn đã đem ngôi nhà trả lại cho người vốn là chủ nhân.

FeridMika | CUỘC SỐNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ