Chương 12

2.6K 244 9
                                    

CROSSOVER

Thiên Quan/ Ma Đạo

Hoa Liên & Vong Tiện Đồng Nhân

Mười Ba Năm Ngụy Vô Tiện Ăn Chực Ở Cực Lạc Phường

Tác giả:  君子梦 (Lofter)

Đã có sự cho phép của tác giả

Chương 12

----

Chương 12, Minh đăng tam thiên hoa khai mãn thành

*Ba nghìn đèn Trường Minh, hoa nở khắp thành

---

Tết Nguyên Tiêu, Vân Thâm Bất Tri Xứ.

Trăng tròn treo cao trên bầu trời, không khí xung quanh hơi lạnh, dưới đất còn vài vệt tuyết đọng, Lam Vong Cơ đứng lặng trên đỉnh núi, hắn ôm một con thỏ trong ngực, một con khác nằm bên chân đang cố gắng trèo lên người hắn.

Tạ Liên đi đến sau lưng Lam Vong Cơ, người kia cúi đầu dịu dàng vỗ về thỏ con trong ngực rồi ôm cả con dưới chân vào lòng, đai trán tay áo tung bay theo gió như tiên tử trên cung trăng.

Tạ Liên im lặng đứng bên cạnh hắn.

"Tạ Liên, mười ba năm rồi." Lam Vong Cơ ngẩng đầu nhìn ánh trăng, bình thản nói.

"Đúng vậy, mười ba năm, Vong Cơ càng trầm ổn bình tĩnh thấu đáo hơn."

Tết Nguyên Tiêu mười ba năm trước, Tạ Liên gặp Lam Vong Cơ bị thương nặng ở Di Lăng, khi đó hắn còn đắm chìm trong đau khổ tột cùng khi mất đi Ngụy Vô Tiện. Còn bây giờ, tuy diện mạo hay biểu cảm không hề thay đổi nhưng tính cách và tâm tư ngày càng trầm ổn, bình tĩnh và kiên định hơn. Tạ Liên biết, trong lòng Lam Vong Cơ đã hiểu rõ cái gì là thiện ác chính tà, nhìn nhận rõ ràng cái gì gọi là đạo lý chính nghĩa của bách gia tiên môn, không lên án, không vì phải trái, chỉ yên lặng bảo vệ nội tâm của bản thân giữa miền cực lạc, cố chấp chờ một người trở về.

"Tạ Liên, ngươi cũng vậy." Lam Vong Cơ nhìn người áo trắng đeo giày cỏ trước mặt.

Lần đầu gặp gỡ, chỉ cảm thấy y mang lòng lương thiện thương xót, thần thái phi phàm. Những năm gần đây, Tạ Liên ngày càng điềm tĩnh thản nhiên, nhìn thói đời nóng lạnh, lòng người hiểm ác nhưng vẫn mềm mỏng đối xử với thế giới này, dùng thái độ bình đạm không màng danh lợi đối mặt với mọi việc trên thế gian, coi nhẹ hết thảy, đúc kết kinh nghiệm sau khi trải qua mới có thể đạt đến cảnh giới.

Tạ Liên và Lam Vong Cơ yên lặng đứng trên đỉnh núi cảm nhận gió núi mang theo hơi lạnh thổi qua, trầm mặc ngầm hiểu lòng nhau, nhìn nhau cười.

Không biết qua bao lâu, bầu trời đêm tối đen dường như bị thứ gì đó chiếu sáng, hai người ngẩng đầu nhìn lên, đèn Trường Minh trải khắp trời đang chậm rãi bay lên từ phía xa, nửa bầu trời được chiếu sáng rực rỡ.

"Hình như Nguyên Tiêu hàng năm đều có rất nhiều đèn Trường Minh bay lên từ hướng đó." Tạ Liên mỉm cười nói.

"Nhất định là một tín đồ vô cùng thành kính." Lam Vong Cơ cũng nhìn đèn Trường Minh phía xa.

[Thiên Quan/ Ma Đạo] Mười Ba Năm Ngụy Vô Tiện Ăn Chực Ở Cực Lạc PhườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ