____
Song Tử và Thiên Bình là hai chị em không cùng chung huyết thống, khi Thiên Bình mất mẹ, ba của nó đã quyết định bước thêm bước nữa và giờ đây, nó có thêm một người bạn cùng tuổi trong nhà. Song Tử từ nhỏ đã thể hiện ra bản thân là một thằng nhóc rất thông minh và có thể tự lập được từ bé. Thiên Bình thì lại khác, nó chính xác là một cô bé ít nói, không muốn mình trở nên nổi bật trước mặt ai. Vậy mà sau khi ông ba nó tiến thêm bước nữa, cả hai mẹ con nhà Song Tử dường như trở thành cái gai trong mắt con bé. Tính tình trở nên dễ nổi nóng, hầu như hôm nào cũng nghe thấy vài câu không hay về Song Tử từ miệng của Thiên Bình
"Này! Bộ cậu bị điên à! Đừng có tự ý vào phòng của tôi!"
"Xin lỗi!"
"Phiền quá đấy! Đừng có để tôi nhìn thấy cậu thêm lần nào nữa!"
"..."
Song Tử lại là một đứa con hiểu chuyện, chưa bao giờ cậu phàn nàn gì về chuyện Thiên Bình đối xử ra sao với mình, cũng chưa từng dám mách chuyện với ba mẹ. Cũng vì Song Tử thuộc dạng hiền lànhcậu chẳng nói chẳng rành, cứ yên lặng để mỗi ngày phải bị Thiên Bình nói nặng lời.
Song Tử cứ thế, âm thầm cho đến những năm cuối tiểu học. Thiên Bình bắt đầu không màng tới chuyện gây rối cậu, và bắt đầu chú tâm vào việc học của mình hơn mấy chuyện vặt khác, nó lúc này cũng đã có cảm tình với mẹ con cậu nhiều hơn lúc ban đầu. Nhưng đồng thời, dường như sức khỏe của Thiên Bình cũng trầm trọng đi nhiều
"...Ugh! Khó chịu quá"
Thiên Bình rên rỉ, rồi gục xuống bàn, tay cứ đánh vào đầu của mình với mong muốn cơn đau sẽ giảm đi đôi chút, nhưng có vẻ chẳng hề hấn gì. Nó sờ vào đầu mình, cảm giác nhiệt độ chẳng chênh lệch mấy với bàn tay của nó, nóng ran, xác định là ốm rồi. Chẳng phải là chuyện quá mới mẻ, điều này thường diễn ra khi nó quá căng thẳng hay vì vài lí do ngu ngốc nào đó. Nó gấp sách vở vào một bên, ba mẹ đều vắng nhà nên nó chỉ có thể tự lo liệu thôi, lết cái thân nóng ran của mình đi đến giường, nó bất lực gục xuống, cảm giác khó chịu thêm cả cảm giác nhức nhức ở thái dương khiến nó muốn ói
Cạch!
"Thiên Bình, tới giờ học thêm toán rồi..."
"..."
"Cậu lại ốm à?"
"..."
"Để tôi lấy khăn chườm"
Song Tử chẳng vẻ gì là hoảng hốt, chỉ xuống nhà tùy tiện lấy khăn mặt ngâm nước nóng, rồi gấp lại mang ra chườm cho Thiên Bình
"Mệt lắm không?"
"..." Thiên Bình vẫn không nói gì, chỉ thấy nó khẽ cựa đầu đáp lại
Song Tử nhìn đồng hồ, còn khoảng mười phút nữa là lớp học thêm bắt đầu rồi, nhưng để Thiên Bình ở nhà một mình thì cậu lại lo lắm...
"Tôi ở nhà cùng cậu nha?"
"...Học đi" Nó khó khăn lí nhí, dường như Thiên Bình không muốn để Song Tử nghỉ học, bởi một lí do đơn giản là nó chẳng muốn ai làm phiền mình trong khoảng thời gian nó nghỉ ngơi, nhất là Song Tử, nó đã không ưa rồi mà lúc nào nó bệnh cậu cũng chăm cho làm nó chẳng biết xiêu lòng bao lần, mà chăm theo kiểu cho có mới không ổn chứ.
![](https://img.wattpad.com/cover/248264680-288-k822572.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
|12 chòm sao| Những câu chuyện
AcakThanh xuân của tôi có cậu, thanh xuân của cậu có tôi... Đang chỉnh sửa.....