Mọi người ngồi vào bàn ăn.
Bà thím ấy thay đổi hoàn toàn thái độ và cách cư xử. Khác hẳn hoàn toàn lúc nãy.
Bà gắp thức ăn vào bát cho moonbyul.
"Moonbyul này. "
Cô không để ý đến thái độ của bà ta.
"Sao ạ. "
"Cháu là giám đốc của công ty gì gì đó đúng không. "
"Ý thím là công ty của bố cháu sao. "
"Ừ ừ. Đúng rồi. "
"Làm sao ạ. "
"Là vậy, thím có cô con gái nó mới vừa tốt nghiệp trường đại học loại giỏi đấy cháu. Nó giỏi lắm con ạ.... "
Moonbyul liền nhận ra ý trong lời nói của bà thím.
"Ý thím là muốn cháu giúp đỡ con gái thím vào công ty làm việc. "
"Cháu thật thông minh. Không hỗ danh là giám đốc của một công ty lớn như vậy. "
Cậu em trai Donghyuk ghé sát tai moonbyul nói.
"Bà thím này đa năng lắm đấy chị ạ. "
"Là sao. "
"Lúc có chị thì bà ta nịnh nọt để chị giúp đỡ con bà ấy, còn lúc không có chị thì bà ta hay nói này nói nọ bố mẹ lắm. Chị đừng để bà ta lừa. "
"Em hiểu biết nhiều ha. "
Cậu vỗ ngực.
"Em 8 tuổi rồi. Đủ để hiểu cuộc đời này lắm điều khó hiểu. "
Moonbyul nhéo mũi cậu.
"Ngoan ngoãn ăn đi. Chị tự biết cách xử lý mà. "
Cô ngẫm nghĩ lại lời nói của bà ta rồi đáp.
"Công ty của bố con yêu cầu đối với nhân viên cũng không cao. Chủ yếu là phải có bằng cấp, bằng ngoại ngữ, thông thạo nhiều thứ tiếng vì công ty thường xuyên giao tiếp với nhiều người nước ngoài. Phải vượt qua tầm cỡ 8 đến 9 cuộc phỏng vấn. Đặc biệt là phải có bằng đại học quốc tếm Thím thấy con gái thím có đủ can đảm vượt qua không. "
"Bằng du học quốc tế.? "
"Vâng. "
"Yongsun cũng không có mà. "
"Yongsun cô ấy là vợ cháu, vả lại con tin cô ấy có năng lực hơn là những người có bằng đại học loại giỏi kia. "
Bà thím ấy chỉ biết ngậm mồm không biết nói gì thêm.
Cậu em trai có vẻ rất thỏa mãn.
"Thẹn quá hóa giận rồi. "
Yongsun cũng ngồi ngay đó. Rất vui dưới sự trả lời của moonbyul. Ông bố có vẻ không để ý nhiều. Tiếp tục hỏi han con cái.
"Đợt này về định ở lại bao lâu. "
"Tầm cỡ 2 đến 3 ngày bố ạ. "
"Vậy được. "
Cậu em trai lanh lợi xen vào.
"Aaaa.... Vậy chị dạy em chơi game đi. "
Nàng gắp thức ăn bỏ vào bát của nó.