Chương 9

735 63 0
                                    

Sát thủ Bạch cảm thấy khí trong phổi của mình đều bị người mù trước mặt rút cạn, nàng nghĩ nên cho người mù này biết một chút lợi hại nhưng lại cảm thấy như vậy có chút bụng dạ hẹp hòi. Nàng nhìn ra được cá tính của nữ nhân Tần Hợp Hoan này, nhìn qua thì phúc hậu vô hại nhưng sâu bên trong là một bụng phúc hắc. Sáng sớm nàng chỉ nhắc cô một chút, kết quả buổi tối, báo ứng của nàng liền tới.

Sát thủ Bạch cảm khái, nàng cúi đầu nhìn cự vật bắt đầu động tình kia cảm thấy về nhà có chút không thích hợp.

"Ha ha, tiểu nha đầu, còn muốn cùng tỷ tỷ đấu, nhanh tắm rửa đi, trên người cô có hương vị thật khó ngửi." Tần Hợp Hoan tiếp tục nói, cho dù mắt không thấy được nhưng khóe miệng chứa ý cười kia dù thế nào cũng không che giấu được, hiển nhiên, cô cũng không muốn che đi.

Điện thoại sát thủ Bạch rung lên, nhìn danh sách bạn bè trên WeChat, thấy được hình ảnh chủ tiệm chụp lén cùng tin nhắn kể rằng hôm nay Tần tỷ thất thần. Sát thủ Bạch suy nghĩ một chút, nhớ đến chính mình có thể dùng chuyện này để nói, vì thế nói: "Nghe chủ tiệm nói cô hôm nay cả ngày thất thần, cô suy nghĩ nên trả thù tôi như thế nào sao?"

Tần Hợp Hoan trong lòng hoảng một chút, cảm xúc biến hóa vi diệu, biện giải nói: "Sao có thể, tôi chỉ nghĩ vì sao gần đây sinh ý không tốt."

Sát thủ Bạch nhìn cảm xúc dao động của Tần Hợp Hoan liền biết người mù này cả ngày đều suy nghĩ buổi tối nên chỉnh mình thế nào, càng nỗ lực nói: "Đùa gì chứ! Tiệm mát-xa nhà cô sinh ý không tốt? Tôi thấy chính là hắc bạch đều câu, chủ tiệm của cô xem ra cũng là nhân vật máu mặt, nhiều người đến dù không phải vì tên tuổi nhưng vẫn cấp vài phần mặt mũi."

Nàng nói xong liền đi về phía Tần Hợp Hoan, phảng phất như muốn đem khí tràng của mình áp chế cô. Tần Hợp Hoan theo bản năng lùi về phía sau nhưng nhà này rất nhỏ chỉ vài bước liền không còn chỗ lui. Tần Hợp Hoan nắm chặt dao phẫu thuật trên tay, sát thủ Bạch híp mắt nhìn chằm chằm, không đến gần.

Ở nơi này, nàng không chắc bản thân vì muốn áp chế Tần Hợp Hoan mà sẽ không làm gì không xúc phạm đến cô. Nhưng nếu để sát thủ Bạch giết người mù trước mắt, so với trở bàn tay còn dễ hơn.

"Tiểu tặc, cô nhanh vậy đã ngứa da." Tần Hợp Hoan có chút khẩn trương, cô cảm giác được khí vị nữ nhân trước mặt thay đổi, nàng trở nên nguy hiểm hơn, tựa như dã thú, nhìn chằm chằm cô đến nổi cả người cô đều ớn lạnh.

"Không có, tôi chỉ lấy đồ, cô đừng nghĩ nhiều... Còn có, buông dao phẫu thuật trong tay cô xuống, nó khiến tôi có cảm giác bất an." Sát thủ Bạch nhắc nhở nói, đồng thời cố gắng khắc chế bản thân không nên công kích người đang sử dụng vũ khí trước mắt này.

"Cô muốn lấy gì?" Tần Hợp Hoan hỏi, cô không hiểu căn nhà nhỏ rách nát này còn có đồ vật gì.

Sát thủ Bạch nhìn bài trí trước mắt, nói: "Tôi đã đem hành lý của mình đến, vị trí của nó là ở phía sau cô, cô có thể vươn chân ra sau đá một chút là có thể cảm giác được."

"khi nào thì cô đem hành lý dọn đến đây?"

"Cô biết đó, tôi là tiểu tặc mà." Sát thủ Bạch cười gượng, tuy rằng nội tâm không muốn ủy khuất bản thân làm tiểu tặc. Nhưng nếu nói mình là sát thủ liên hoàn còn theo chân một nữ nhân đến Thiên Đường Quốc, phỏng chừng sẽ đem người mù kiêm pháp y này dọa điên mất.

[BHTT-ABO] [EDIT] Hợp Hoan GL-Bán Duyến Phi Điểu Bán Duyên QuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ