Lời dẫn :Cái gì đến nhanh thì thường cũng sẽ mau tàn. Bạn ko thể bắt mọi thứ đều theo ý mình, ko thể bắt mọi thứ đều phải hoàn hảo. Bạn cũng ko thể bắt bản thân mình ngừng yêu người khác cũng ko thể khiến người khác ngừng nghĩ đến bạn. Đơn giản vì chúng ta phải sống thật với bản thân mình , mà đôi khi cái sự quá đỗi chân thực ấy sẽ mang lại cho bạn bị tổn thương. Và.. Vô tình làm tổn thương người khác nữa. Hạnh phúc trọn vẹn thì vốn khó thấy.. Ngang trái trog cuộc sống thì lại có thể tìm đến bạn bất cứ lúc nào. Bạn hãy sống bằng tình cảm , hành động theo lí trí. Bạn biết rồi đấy: chẳng có gì mang tên gọi là hoàn hảo cả.
Niềm vui chớm nở.
Duy Minh – Dương An.
Hai cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong trường THPT X trong tuần vừa qua. Tất nhiên tất nhiên , sự kiện hot mà.. Rõ rành rành ra đấy , sáng đi học cùng nhau , ăn sáng cùng nhau, ra chơi cái là cũng xuống căng tin cùng nhau, đi học về cũng cùng nhau nốt. Trông chẳng khác gì hình với bóng cả. May mắn là An ko còn cái biệt danh là vịt ghẻ nữa ( còn đứa nào dám gọi nữa thì chỉ có bẻ cổ luộc chấm mắm tôm ).. Vâng bạn biết hai con người này đang vui thế nào rồi đấy. Việc học hành của An cải thiện đáng kể. Cũng chịu nghe mấy bài nhạc trẻ, ờ thì công nhận là cũng hay hay…
- An , nghĩ cái gì đấy , làm bài đi.
- Eo em ko làm đâu , bài tập anh Minh cho khó kinh ý…
- Khó chỗ nào bảo anh.
- Khó từ đầu đến cuối.
Cốp!
- á, sao anh Minh uýnh em?
- Lười học anh uýnh, ko chịu nghĩ đã kêu khó rồi.. An nhớ cho anh là năm sau An lên lớp 12 và cũng sắp phải thi đại học như anh nè..
- Nhưng a Minh kèm em toàn uýh thôi.. Cho em uýnh lại đi rồi em học.
- ơ . . .
Áááááááááá
Nguyên cả cái hàm răng sắc nhọn đã để lại dấu vết trên cánh tay Minh. Khổ thật.. Đây là lần thứ bao nhiêu trog tuần Minh bị cắn bất chợt ấy nhỉ? Ôi rõ khổ cơ, có cô bạn gái phải cắn mới chịu học. Minh nhăn nhó . An nằm vật ra cười.. Khổ , mà nhỏ này cả tuần nay ko lúc nào là nó ko cười. Ko hiểu sao mà cứ nhìn vào mặt Minh là em nó lại tưởng tượng ra cái gì đấy rồi ngồi cười.
- Thôi em học đây, anh Minh thấy chưa? Em ngoan và chăm học lắm í.
-…
- Ơ.. Anh Minh ăn cái gì đấy?
- Bánh.
- Cho em ăn với..
- An cắn anh rồi anh ko cho nữa.
- Eo. Anh Minh ki bo thế… Cho em ăn với…
” Ko cho, mà bánh ngon lắm An ợ.” …” Anh Minh cho em ăn với, huhu, em khóc nè” … ” khóc mà miệng cười thế kia àk?” …” Anh Minh ko cho e dằng ý” …