Họa nên bức Thủy Mặc về ái tình, người phương xa mới đến, nghe kể thì thấy thực nực
cười. Chỉ có người thiếu nữ mới hiểu thấu...
Rằng khi xưa ấy, nàng ta cùng thiếu niên mới có một Công Bút họa đầy tỉ mỉ về những
tháng năm hạnh phúc, ngọt ngào làm tim mỗi người thổn thức hằng đêm. Trao đi, có nhận
lại. Bè bạn thân thiết cứ ngỡ hai người họ sẽ nên phu nên thê, nhường nhịn nhau sống mãi
mãi dưới một căn nhà.
Nhưng, làm gì có ai thắng được miệng lưỡi nhân gian. Thứ sắc nhọn như con dao, làm đôi
uyên ương kia vĩnh viễn ra rời. Khóc lóc, oán than, gào khét, thống khổ, đau đớn. Nàng
nhận đủ, chịu đủ.
Nàng họa lên tim chân dung của chàng ấy, để mãi khắc ghi về khuôn mặt chàng.
Nàng họa lên tim những kí ức về chàng ấy, để không bao giờ quên những kỉ niệm hạnh
phúc.
Đẹp, mà buồn. Họa tình khó lắm đúng không người ơi? Vì đâu phải mối tơ duyên nào cũng
đẹp đẽ mãi mãi?
Link : https://my.w.tt/QDewqNCmv8