TrngVy5

"Phòng mình không có cửa sổ. Phòng mình luôn không có cửa sổ. Trước đây và cả bây giờ, mình luôn ước phòng mình có ban công, hay cửa sổ, để đón được nắng, được gió, để ở trong phòng mình vẫn luôn hít thở được bầu không khí trong lành ngoài kia. Mình ngồi và tưởng tượng ra cảnh ánh nắng rọi qua khung cửa, đọng lại trên sàng nhà những ô vàng vuông vức, tưởng đến cảnh những cơn gió lùa qua tấm rèm, nhè nhẹ một buổi trưa hè. Mình mơ đến một khung cửa rợp mát bóng xanh. Nhưng mình không thể có được, dĩ nhiên là không rồi, có lẽ đến khi mình chết, đó mãi mãi là một giấc mơ, buồn thật đấy. Mình đã luôn mơ về khung cửa mở được ra bầu trời."

_chococookie

em quay lại để tìm một số thứ và bỗng nhiên gặp lại chính mình trong những cuộc trò chuyện ngắt quãng của chúng ta. và em nhớ đến chị. em chỉ muốn để lại một lời nhắn để chị biết rằng em đã ghé thăm. 
          đã quá nhiều năm trôi qua, chị còn ở đó không? mọi chuyện thế nào rồi? chị còn cảm thấy bản thân đang chạy mãi trên cuộc đua không có hồi kết không?
          kì lạ là dù nhiều năm như vậy rồi, với em mọi thứ mới chỉ đang bắt đầu.
          cuộc sống mới chỉ đang bắt đầu. hoặc là vì bây giờ nó mới có cơ hội để bắt đầu.
          em mong cuộc sống cũng tới với chị. mọi thứ bắt đầu để chị thực sự sống, bằng cách này hay cách khác. em mong rằng tâm hồn chị thanh thản hơn. em mong mỗi đêm chị đều có những giấc ngủ an lành. và em mong chị vẫn tiếp tục hít thở thật sâu không khí trong lành khi có cơ hội.
          em không biết có nên mong gì nhiều hơn. 
          năm mới an lành nhé, từ một người lạ quen.
          

_chococookie

@TrngVy5 em yêu và biết ơn ạ  hãy gặp lại nhau nhé.
Reply

TrngVy5

@_chococookie chào em,
            mọi chuyện cứ như vừa mới hôm qua, nhưng lại là hôm qua của rất nhiều năm về trước, ký ức còn đó mà sao nhạt nhòa như đã trăm năm
            xin lỗi em, tự nhiên chị lại sến súa thế này
            chỉ là nhiều năm đã qua, nhiều thứ đã khác, giờ nhìn những gì còn sót lại, tự nhiên thấy nhớ, nhưng lại chẳng biết nhớ nhung điều gì
            chị mong em khỏe, và có được những điều em mong, dù trong quá khứ hay hiện tại
            chị vẫn ổn, vẫn cuốn theo vòng quay cuộc sống, chúng ta vẫn sẽ sống thôi đúng không, theo cách này hay cách khác
            cảm ơn em vì năm đó đã đến, cảm ơn em vì năm nay em vẫn còn đây
            hy vọng rằng chúng ta rồi sẽ ổn, cảm ơn em thật nhiều vì đã ghé lại
            hẹn lại gặp em, vào một ngày nào đó đẹp trời
Reply

Thw_204

Chị vẫn còn tiếp tục viết truyện chứ?
          Btw bộ Alltake hay lắm chị,em đợi ngày chị đăng bộ ấy♡

TrngVy5

@ Thw_204  mình vẫn viết nhưng mà dạo này nhiều bài vở quá mình vẫn chưa edit được, kiểu viết xong để tạm đấy, câu chữ lộn xộn nên mình chưa đăng lên được :v để thời gian thư thả một chút mình chỉnh sửa lại rồi sẽ đăng :33 cảm ơn bạn đã quan tâm nhóe, mình sẽ sớm comeback 
Reply

yeutaeyonglam

[ JaeYong] rất hay, cảm ơn chị rất nhiều ạ!

TrngVy5

@ McThy1  mình không biết nên cảm thấy thế nào, được đồng cảm thì tốt nhưng mà giống như biết rồi thì không quay đầu lại được vậy, trong tăm tối đó cũng không phải điều tốt đẹp gì. Nhưng mình vẫn biết ơn vì bạn đã đọc và nói mình biết cảm nhận của bạn, mình vẫn sẽ viết tiếp, dù không biết có được như trước đây không. Mong lúc đó bạn vẫn còn đọc jy :') 
Reply

yeutaeyonglam

Đọc jy, em thấy đồng cảm lắm , ko hiểu sao…
Reply

TrngVy5

@ McThy1  cám ơn bạn nhiều nha, mình không ngờ đã lâu như vậy rồi vẫn có người đọc và cmt cho mình với jaeyong. Tự nhiên nhìn lại mới thấy, đã lâu như vậy rồi.
Reply

TrngVy5

"Phòng mình không có cửa sổ. Phòng mình luôn không có cửa sổ. Trước đây và cả bây giờ, mình luôn ước phòng mình có ban công, hay cửa sổ, để đón được nắng, được gió, để ở trong phòng mình vẫn luôn hít thở được bầu không khí trong lành ngoài kia. Mình ngồi và tưởng tượng ra cảnh ánh nắng rọi qua khung cửa, đọng lại trên sàng nhà những ô vàng vuông vức, tưởng đến cảnh những cơn gió lùa qua tấm rèm, nhè nhẹ một buổi trưa hè. Mình mơ đến một khung cửa rợp mát bóng xanh. Nhưng mình không thể có được, dĩ nhiên là không rồi, có lẽ đến khi mình chết, đó mãi mãi là một giấc mơ, buồn thật đấy. Mình đã luôn mơ về khung cửa mở được ra bầu trời."

TrngVy5

Mình mệt thật đó
          Mệt mỏi đến độ tim mình muốn dừng cả đập
          Mình chẳng muốn phải nghĩ nữa
          Mình muốn nằm xuống cả một đời còn lại
          Chỉ nằm xuống thôi
          Chẳng cần dậy nữa
          Muốn nhắm mắt lại
          Chẳng cần mở ra một lần nào nữa
          Mình chẳng thở nổi ở đời này rồi

TrngVy5

@ Milksf  cảm ơn bạn
Reply

Milksf

không cần cố, nhưng thở thật sâu. 
Reply