da_River

Cảm giác thật kỳ lạ khi hôm qua, tôi mở lại trang web cũ và nhận ra sau từng ấy thời gian, vẫn có người đọc lại những con chữ của tôi, lưu lại chúng cẩn thận trong một góc, viết cho tôi những lời cảm ơn "vì tất cả".
          	Tôi bàng hoàng, không biết thì chính-xác mình đã làm gì.
          	Tôi bước qua tuổi 21 không viết thêm một chữ cho những điều mình yêu. Tất cả những dòng gượng ép trong ấy có bao nhiêu là đổ vỡ. Tôi quên mất về những mùa hè bất tận tôi đã sống, khi cuộc đời vây quanh chỉ là những dòng chữ được cấu thành từ 29 chữ cái cùng những dấu câu. Tôi quên mất tại sao tôi đã viết ra những dòng chữ "đẹp đẽ" đến nhường ấy, và tự hỏi tôi của mùa hè ấy đã biến đi đâu mất rồi?
          	Và tất cả những điều ấy,
          	Hình người tâm ma, Cách để chạm đến mặt trời, Trúng số, Qua chơi cùng mình, Có một mùa hè.
          	Chỉ là những câu từ vụn vặt và nhỏ mọn. Chỉ là những con người nhiệt huyết ngồi lại và rong chơi cùng nhau. Tôi cứ nghĩ mình sẽ sống mà chẳng hề nuối tiếc một điều gì. Tôi cứ nghĩ mình sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì một điều "như thế", nhưng ấy cũng là điều đẹp đẽ nhất đã từng xảy ra trong cuộc đời khiêm tốn của tôi.
          	Thật sự cảm ơn những người đã bước qua những mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ kết thúc ấy cùng tôi.
          	Cuối cùng thì chúng ta cũng phải lớn lên rồi.

Luphu310

@ da_River  cảm ơn cậu "vì tất cả".Tôi hi vọng tôi ,cậu và bất kì ai hết có thể sống hết mình.Thật may khi tôi đã gặp và đọc được truyện của cậu.Tôi vừa bị mất acc và acc này tôi mới đăng nhập lại,Sau ngần ấy năm bỏ lỡ ,tôi quyết định tìm lại thanh xuân trong những con chữ đơn thuần nhưng đẹp đẽ đến lạ thường ấy.Mỗi bộ truyện tôi sẽ đều cho vào một danh sách riêng.Hi vọng chúng ta sẽ tìm lại được chính mình của mùa hạ năm đó.Sau cùng tôi cũng nhận ra ,ai rồi cũng phải già đi,già đi không phải cái tội nhưng mà ai cũng sợ cậu nhỉ.Sau này khi nhìn lại những con chữ ấy ,tôi mới biết thời thanh xuân của mình rực rỡ như thế nào,dám điên cuồng theo đuổi, dám đứng lên và nhiệt huyết đến cùng .Một lần nữa cảm ơn cậu"vì tất cả"!
Reply

da_River

Cảm giác thật kỳ lạ khi hôm qua, tôi mở lại trang web cũ và nhận ra sau từng ấy thời gian, vẫn có người đọc lại những con chữ của tôi, lưu lại chúng cẩn thận trong một góc, viết cho tôi những lời cảm ơn "vì tất cả".
          Tôi bàng hoàng, không biết thì chính-xác mình đã làm gì.
          Tôi bước qua tuổi 21 không viết thêm một chữ cho những điều mình yêu. Tất cả những dòng gượng ép trong ấy có bao nhiêu là đổ vỡ. Tôi quên mất về những mùa hè bất tận tôi đã sống, khi cuộc đời vây quanh chỉ là những dòng chữ được cấu thành từ 29 chữ cái cùng những dấu câu. Tôi quên mất tại sao tôi đã viết ra những dòng chữ "đẹp đẽ" đến nhường ấy, và tự hỏi tôi của mùa hè ấy đã biến đi đâu mất rồi?
          Và tất cả những điều ấy,
          Hình người tâm ma, Cách để chạm đến mặt trời, Trúng số, Qua chơi cùng mình, Có một mùa hè.
          Chỉ là những câu từ vụn vặt và nhỏ mọn. Chỉ là những con người nhiệt huyết ngồi lại và rong chơi cùng nhau. Tôi cứ nghĩ mình sẽ sống mà chẳng hề nuối tiếc một điều gì. Tôi cứ nghĩ mình sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì một điều "như thế", nhưng ấy cũng là điều đẹp đẽ nhất đã từng xảy ra trong cuộc đời khiêm tốn của tôi.
          Thật sự cảm ơn những người đã bước qua những mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ kết thúc ấy cùng tôi.
          Cuối cùng thì chúng ta cũng phải lớn lên rồi.

Luphu310

@ da_River  cảm ơn cậu "vì tất cả".Tôi hi vọng tôi ,cậu và bất kì ai hết có thể sống hết mình.Thật may khi tôi đã gặp và đọc được truyện của cậu.Tôi vừa bị mất acc và acc này tôi mới đăng nhập lại,Sau ngần ấy năm bỏ lỡ ,tôi quyết định tìm lại thanh xuân trong những con chữ đơn thuần nhưng đẹp đẽ đến lạ thường ấy.Mỗi bộ truyện tôi sẽ đều cho vào một danh sách riêng.Hi vọng chúng ta sẽ tìm lại được chính mình của mùa hạ năm đó.Sau cùng tôi cũng nhận ra ,ai rồi cũng phải già đi,già đi không phải cái tội nhưng mà ai cũng sợ cậu nhỉ.Sau này khi nhìn lại những con chữ ấy ,tôi mới biết thời thanh xuân của mình rực rỡ như thế nào,dám điên cuồng theo đuổi, dám đứng lên và nhiệt huyết đến cùng .Một lần nữa cảm ơn cậu"vì tất cả"!
Reply

da_River

tại sao mình dừng viết fic, và liệu mình còn quay lại với bóng đá? 
          
          mình đã nghĩ một đoạn dẫn nhập, nhưng đã muộn nên mong bạn cho mình bỏ qua mà vào thẳng vấn đề thay vì dông dài ở đoạn đầu.
          
          mình dừng viết vì sự trăn trở liệu những chất liệu mình dùng có quá cũ kỹ, trùng lặp và khô khan. trước khi lập account này, mình đã viết kha khá chữ trong 2 năm ở 2 account khác. có những trang viết nổi bật, may mắn thay, nhưng có những dòng chữ khi đọc lại mình chỉ thấy sự tẻ và nhạt. thế là, để tìm lời giải đáp, một hướng đi tươi sáng hơn, mình quyết định nghỉ một thời gian với suy nghĩ sẽ quay lại khi "có hứng". nhưng fanfic, đặc biệt với fandom bóng đá như hiện tại, cái câu có hứng ấy thật tùy tiện và hậu quả là mình không còn động lực gì để quay lại. quá nhiều draft dang dở và bây giờ lướt qua khi dọn drive khiến mình xấu hổ nhiều hơn. 
          
          để viết thì trước hết là phải sống. nếu cứ lặp đi lặp lại trong vòng lặp đơn điệu, hết chất liệu là điều đương nhiên. covid cũng là một trong số những lý do mình không thể viết gì, kể cả ở phạm vi ngoài fanfic. mình không sống. mình có gì đây? căn nhà 70m2 và nỗi tức giận. mình không có tình yêu và nhiệt huyết khi viết nữa. 
          
          

da_River

từ trước đến giờ, viết với mình hẵng chỉ là cuộc dạo chơi. chưa bao giờ mình thực sự nghiêm túc với nó. nhưng suy cho cùng đời này là biểu đạt, qua nói, viết, điệu bộ. không thể ngừng lại, mình biết và mình hơi hối hận vì đã vẩn vơ trong thế giới của riêng mình quá lâu. 
            
            tuy vậy, mình vẫn xin cảm ơn tất cả những người bạn đã ủng hộ mình. nơi này chúng ta dựa vào sự tương tác qua lại để gieo mầm và chăm sóc cho những ý tưởng non nớt của nhau. nhưng bóng đá đã phát triển và chúng ta không còn nhìn nhận cầu thủ như thời 2018-2019. vậy nên, mình xin phép đặt dấu chấm cho hành trình của mình tại đây.
            
            mình vẫn nức nở khi nghe dưới hiên nhà, vẫn mỉm cười khi đọc Nhà có nuôi một chú cún, vẫn bồi hồi khi điện thoại báo có người thả sao cho đoạn chữ mình từng viết.
            
            sau tất cả, xin cảm ơn mọi người,
            
            bằng tất cả tình yêu,
            rồng ngủ yên.
Reply

da_River

tớ hơi tuyệt vọng khi nghĩ về chuyện của bạn.
          kiểu, thế là hết thật rồi, sự nghiệp của bạn ở cấp độ quốc gia. cái tên của bạn chìm nghỉm như sỏi ở đáy hồ. nhưng lần này tớ không lo lắng nữa. vốn chẳng có gì để lo lắng, khi ở clb bạn vẫn làm tốt và thế là đủ rồi.
          nếu chúng ta là những kẻ không nhiều tài chí cho lắm, mỗi ngày trôi qua thấy vui vẻ cũng là một cách góp công cho đời. nên mình thật sự mong bạn sẽ vui vẻ. dù bạn chọn con đường nào, mình cũng hết sức vui mừng. dám làm những điều mình muốn cũng là một loại năng lực, bạn ha.

da_River

Kể lại trên này vì nhắn tin sẽ trôi đi mất. Lần đầu tiên trong những trận VLeague, mình nán lại trên sân. Mình không ngờ nhiều người nán lại đến vậy. Họ chạy gần lại hàng song sắt, các anh cơ động chẳng buồn đuổi ai về. Những bóng áo đỏ đi ngang qua sân, hướng về khán đài người hâm mộ để ăn mừng và về phòng thay đồ. Bạn của mình đi chân đất, cười nụ cười rất tươi khi thầy Park xoa đầu. Khi bóng bạn khuất đi, mình vẫn còn dõi theo mãi. Giữa những lời ngợi khen, có cái tên của bạn. 

da_River

Các cậu đã bao giờ trải qua cảm giác này chưa ạ, rằng cậu hạnh phúc đến phát khóc lên được, nhưng đồng thời lo sợ và cũng bật khóc bởi cậu biết rằng hạnh phúc này sẽ nhanh chóng tan biến đi như bọt biển. Cậu có thể ngắm nhìn nó nhưng chẳng thể níu giữ nó. Điều đó làm cậu đau đớn nhưng đồng thời cũng hạnh phúc làm sao, biết ơn làm sao.

da_River

why am I feeling extremely happy all of a sudden as I have been depressed for the past 3 years?
Reply

da_River

tớ xin lỗi nếu có làm phiền notification của các cậu, chỉ là tớ đang... hạnh phúc quá mức. điều gì quá cũng không tốt và tớ chẳng biết phải làm sao... nếu có thể hãy để lại cho tớ vài lời khuyên .. tớ không biết nữa...
Reply

da_River

có ai muốn request chì hông ạ ☝

da_River

@across-the-stars  ngược trong cái rịu bia kia thui. rồi nại kéo cno về ổ đường. viết những điều vui vẻ thì tui cũng thấy bản thân vui vẻ, tuy vậy tuần sau tui lại quay về với nhịp sống bận rộn rồi. cách để chạm đến mặt trời chắc sẽ end sớm chứ ko thể kéo dài như dự tính
Reply

da_River

@across-the-stars  nhưng cno nhìn soft quá chỉ muốn ngược tanh bành ☝
Reply

da_River

@rubiezz mình hăm viết 314 nữa đâu ạ. đừng hỏi tại sao.
Reply