Alpha vị bạc hà đối với Tiêu Chiến vô cùng tốt.
Một tuần có bảy ngày , nếu không phải tăng ca thì hắn nhất định sẽ đến giúp anh dọn quán. Quán hàng của Tiêu Chiến nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có vỏn vẹn một chiếc xe mỳ nhỏ cùng mấy cái ghế đặt ven đường. Đa số mọi người ghé qua toàn gói mang về chứ không ngồi lại , quán hàng tuy bé nhưng trong mắt khách nhân thì đồ ăn ở đây luôn thuộc hạng cực phẩm , giá rẻ đồ ngon chủ lại tốt , ai ghé qua một lần nhất định kiên quyết hứa rằng sẽ đến lần thứ hai. Nhưng từ khi gia đình anh nợ nần chồng chất , mấy tên đòi nợ thuê còn hay ghé qua đập phá khiến người mua vì sợ hãi nên cũng giảm bớt , kinh tế vốn đã khó khăn nay càng trở lên kiệt quệ , Đậu Phộng nhỏ cũng không thể đến trường kết bạn như anh dự tính. May mắn bây giờ hắn lại xuất hiện , Alpha vị bạc hà mới vào nghề cảnh sát lương thử việc không quá hai nghìn tệ mà chưa từng để cha con anh ủy khuất , lúc hắn nhận lương lúc nào cũng đều đặn phát quà cho Đậu Phộng , cả một nhà mấy người đều là nhờ vào bản thân hắn.
Vương Nhất Bác chưa bao giờ chê anh phiền hà , mỗi ngày trôi qua đều là sự vui , hắn còn nói tháng sau sẽ chấm dứt thời gian thử việc , lương cũng tăng lên năm nghìn tệ một tháng , hắn tiết kiệm một hồi có thể đưa họ đến căn nhà to hơn. Đậu Phộng vừa nghe xong đã chạy lại ôm lấy cổ hắn , đứa nhỏ cười cười nói hắn thật tốt , Vương Nhất Bác có lẽ là muốn trêu đùa nhóc một chút , miệng đột nhiên thẳng tắp , nói một câu:
- Vậy gọi thúc thúc là ba ba có được hay không?
- Ba ba~
Tiêu Chiến vừa nghe xong đã hốt hoảng bế thằng nhóc vào lại lòng mình , anh còn nói cho đứa nhỏ hiểu , thúc thúc là thúc không thể trở thành ba ba của nó được. Đậu Phông ủy khuất , mắt tròn cũng lõng bõng nước.
- Ba ba~
- Ây~
Từ đấy Đậu Phộng không chịu gọi cảnh sát Vương là thúc thúc nữa , Tiêu Chiến đối với sự này chính là ngượng ngùng đến nỗi không kể hết được. Đối với Vương Nhất Bác muốn cách xa một chút , anh nghĩ mình từ khi sinh ra đã là một vũng bùn động vào một cái liền cảm thấy vô cùng bẩn nhưng hắn mỗi ngày đều muốn lại gần anh hơn. Ngày qua tháng lại dần dà Tiêu Chiến cũng quen được hắn bảo hộ , omega khi ở cạnh alpha lại càng bộc nộ rõ vẻ yếu đuối, nhiều lần còn muốn đứng sau lưng để hắn hảo hảo bảo hộ.
Vương Nhất Bác một tuần tăng ca ba buổi , còn ngày bình thường đúng sáu giờ hắn sẽ có mặt tại nhà , sau đó sẽ dạy Đậu Phộng học một chút. Tiêu Chiến một tuần mở quán sáu ngày , đều đặn từ sớm đến 5 giờ là về đến nhà , chủ nhật thì nghỉ để nấu món gì ngon ngon cho mình hắn.
Bọn họ mấy người không biết đã trở thành gia đình từ lúc nào mà chả qhay biết.
- Nhất Bác cưới vợ từ bao giờ thế?
Đến khi thím bán thịt ở dưới nhà hỏi đến câu đấy thì Tiêu Chiến mới giật mình bừng tỉnh , họ cũng chỉ là người dưng nước lã , anh là đang bị ảo ảnh hay gì? Vương Nhất Bác vừa trẻ lại tài , đã vậy còn là một alpha tốt , tin tức tố của hắn có thể thu hút vô số omega xinh đẹp. Sau này hắn nhất định sẽ tìm được một người hoàn mỹ hợp với bản thân thôi.
