Arthur nhìn mẻ bánh scone nướng của mình bằng đôi mắt chán nản thực sự: tất cả đều đã cháy ra than, khói bốc lên mù mịt từ lò nướng. Sau khi đã đổ hết tâm huyết của mình vào thùng rác, cậu toan về phòng thì một giọng nói cất lên:
- Em nghĩ mình đang làm gì vậy? Bỏ cuộc à?
- Đâu có! - Arthur đáp lại, gương mặt đỏ bừng.
Bước ra từ cánh cửa phòng khách là một anh chàng người Pháp khá điển trai, nếu ngoại trừ mái tóc vàng dài, lượn sóng kiểu phụ nữ và đám râu mọc lởm chởm dưới cằm. Anh ta nói với Arthur:
- Sắp đến giờ uống trà của em rồi đấy! Em pha trà chưa?
Cậu gật đầu, tay nhấc ấm trà nóng lên một cái để chứng minh câu trả lời của mình rồi đặt vào khay, cùng với hai cái tách, hai cái thìa, mật ong, sữa và ít đường cục. Anh chàng người Pháp nhìn thấy khay trà trên tay Arthur thì tỏ ra khó hiểu:
- Tại sao lại là hai cái tách? Em biết là tôi không thích uống trà mà?
Cậu trai người Anh phì cười rồi đáp lại, giọng chế giễu:
- Francis, anh đúng là một tên nói dối ngốc nghếch đấy anh biết không? Tức cười quá, haha...!
- Ý em là sao? - Anh chàng Francis kia hỏi cậu.
- Đồ ngốc! Anh cứ nói là mình không thích uống trà, vậy mà anh vẫn uống như uống sữa thôi.
Francis đỏ mặt, nhưng khi nhìn thấy Arthur tươi cười như thế, anh cũng vui theo. Anh hỏi cậu:
- Trong nhà vẫn còn đồ làm bánh chứ, để tôi làm cho? Chứ uống trà mà không có bánh ngọt thì khong hợp đâu! Mà em pha trà gì thế?
- Earl Grey. - Arthur trả lời.
* * *
Ngày 7 tháng 1, trời có tuyết rơi.
Arthur lại cắm mặt vào cuốn sách yêu thích của mình, bên cạnh tách trà nóng. Đã được gần một tháng kể từ ngày Francis trở về Pháp. Giờ đây, tuy trong nhà vãn còn thơm mùi cam, lắm khi từ trong lò nướng của căn bếp vẫn có khói bay ra nhưng đã thấy thiếu vắng hẳn tiếng cười đùa. Sự lạnh lẽo của tiết trời đông chí đã bao trùm lên căn nhà nhỏ một sự im lặng khó tả.
Đột nhiên, chiếc điện thoại bàn reo lên. Cậu trai người Anh nhấc máy lên, cất tiếng hỏi:
- Alo, Arthur Kirkland xin nghe.
Từ đầu dây bên kia, một giọng nói quen thuộc trả lời cậu:
- Bonjour Arthur, em khỏe chứ?
- Francis, là anh đó hả? - Arthur hỏi lại trong sự ngạc nhiên.
Người kia gật đầu rồi nói:
- Ừm, là tôi đây! Bên đó có lạnh lắm không? Nếu có thì nhớ mặc ấm vào, không là bị cảm lạnh đấy!
Francis lúc nào cũng quan tâm cậu như vậy. Khi thì phải mang theo ô lúc trời mưa, khi thì nhớ phải ở nhà dù cậu chỉ bị viêm họng hay sổ mũi. Nhưng cũng chính vì lẽ đó mà Arthur càng thêm mến anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[APH Fanfic | FrUK] Jabberwocky (Vietnamese)
FanficPairing: FrUK (France x England), FranSey (France x Seychelles | phụ) Một câu chuyện nho nhỏ về Arthur và Francis Một trong bộ APH Angst AU của Rong_Na_Ko_Nok (Lewis D. Einstein) Tác giả: @Rong_Na_Ko_Nok (và @Minhleuzuki, giờ bả pay màu rồi) Axis Po...