Chương 1

43.4K 1.2K 125
                                    

Đôi khi, một vài câu nói của nhiều năm trước vẫn còn văng vẳng bên tai mà bạn đã quên mất khung cảnh cùng cảm xúc lúc đó, chỉ nhớ rằng nó đã từng xảy ra.

Ngay cả khi bạn nhớ ước nguyện lúc đó, nhớ thời điểm đó trịnh trọng ra sao, thế nhưng ở hiện tại, những điều đó còn có ý nghĩa gì? Ngay cả ánh mắt của cô ấy có mấy phần ý cười bạn còn nhớ không rõ.

Ngay cả cha mẹ bạn, bạn bè của bạn, họ vẫn đang ở trước mặt bạn mà cũng phải thận trọng từng câu từng chữ không dám nhắc đến, vì sợ nghe thấy một câu, chỉ có bạn mới biết, bạn đã thực sự không nhớ rõ.

Bởi vì bạn đã nhớ lại quá nhiều lần mà khắc ghi từng đường nét rõ ràng của người đó dần dần bị mờ đi theo năm tháng, bạn không còn nhớ được dáng vẻ của cô ấy nữa.

Không khí có chút nặng nề, Thời Thanh Thu dùng tay trái vén mái tóc dài buông xõa trước tai, dùng tay phải cầm bút, hơi cúi đầu ký tên vào tờ giấy đặt ở trước mặt.

Người bên cạnh giống như đồng thời cũng ký xong, hai người cùng nhau thu bút về.

"Được rồi, chúc mừng hai người. Đợi lát nữa đóng dấu giấy chứng nhận liền xong." Nhân viên phụ trách đăng ký kết hôn nở nụ cười, lấy tờ giấy trước mặt hai người, xoay người rời đi.

Góc nghiêng của Thời Thanh Thu trong mắt người bên cạnh vẫn hoàn mỹ như vậy, môi hồng nhạt khẽ mím lại, khuôn mặt trầm tĩnh ôn hòa. Cũng giống như người ngoài hay nói, nàng cực kỳ ấm áp, xinh đẹp động lòng người, không ai từng thấy trong mắt nàng có cảm xúc mãnh liệt khác thường nào, nàng lúc nào cũng dịu dàng ấm áp như gió thoảng.

Khóe môi Ôn Khinh Hàn cong lên một chút, khi cô nhìn chằm chằm Thời Thanh Thu, ngón tay mảnh khảnh nâng lên muốn cầm thứ gì đó, nhưng cuối cùng lại rơi xuống, đôi môi nhợt nhạt mím lại thành một đường, từ đầu đến cuối không hề nói một lời.

Thời điểm bước ra khỏi cửa Cục Dân chính, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu.

Đứng ở điểm cao nhất của bậc thang, ánh mặt trời chiếu vào giấy chứng nhận màu đỏ, Ôn Khinh Hàn và nàng không đội mũ, cả hai đều trông yên tĩnh cùng lạnh nhạt như vậy

Kể từ giây phút này, hai người đã chính thức bước vào cuộc đời của nhau.

"Chúng ta đã kết hôn." Ôn Khinh Hàn từ xa nhìn về phía đám người đang vội vã, giọng nói vẫn nhẹ nhàng như thường, giống như đang nói với Thời Thanh Thu rằng thời tiết hôm nay không tệ.

"Ừm, chúng ta đã kết hôn." Môi Thời Thanh Thu cuối cùng cũng nở nụ cười, nỗi khắc khoải trong lòng cũng dần dần bị ánh mặt trời nuốt chửng, không còn sót lại một điểm nào.

Nàng đang chờ đợi cái gì đây? Chờ một cuộc tình sớm sẽ không có kết quả, hay chờ một người sẽ không bao giờ xuất hiện nữa? Từ lúc đáp ứng kết hôn với Ôn Khinh Hàn, nàng đã không còn nóng lòng chờ đợi nữa rồi.

Hơn nữa vừa rồi ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu nàng, nếu không phải đáp ứng kết hôn với Ôn Khinh Hàn, có lẽ rất lâu sau này nàng sẽ không nghĩ tới quá khứ.

[BHTT][Edit] Tình Thâm Phùng Thời - Tô Lâu LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ