Chương 17:

5K 550 28
                                    

Lúc Sở Thành tụ tập với bọn Dư An Minh, mới biết chuyện Quý Khinh Chu lên hot search.
    
"An Nghi kể cho tôi," Dư An Minh nói, "Em ấy còn nói cậu với Tiểu Quý xem ra cũng chẳng phải true love, thế mà lại đưa cho cậu ấy cái tài nguyên như vậy."
    
"Hai chúng tôi vốn không phải yêu nhau thật." Sở Thành uống một hớp rượu, không bận tâm đáp lại.
    
Tần Học cười một tiếng, "Nhưng cậu là kim chủ của người ta, Tiểu Quý theo cậu, cậu không cho người ta tài nguyên gì tốt được à? Cậu làm kim chủ mà không đủ tư cách gì hết."
    
"Tôi cũng không phải cái gì cũng không cho cậu ấy, tôi đưa cậu ấy tiền."
    
Tần Học cười nhạo, "Tiểu Quý nếu là làm công việc khác, cậu đưa tiền thì cũng được, đằng này cậu ấy là minh tinh, minh tinh coi trọng nhất còn không phải là tài nguyên điện ảnh, phim truyền hình các thứ à. Cậu ấy quay một bộ phim, nổi tiếng rồi thì thiếu gì tiền chứ. Tiền là vật chết, tài nguyên mới là vật sống."
    
Dư An Minh gật đầu, "Là đạo lý này."
    
"Cơ mà cũng bình thường," Diêu Tu Viễn vắt chéo hai chân dựa vào ghế sa lon, "Cậu đưa tài nguyên tốt cho cậu ấy, lỡ cậu ấy nổi lên rồi không chừng muốn cất cánh bay đi luôn, nên tính ra đưa tiền vẫn an toàn hơn."
    
Sở Thành xem thường, "Trên đời này cũng không phải có mỗi cậu ấy là nam, cậu ấy muốn đi thì cứ để cậu ấy đi thôi, cũng đâu nhất thiết phải là cậu ấy không phải thì không được, đến lúc đó lại tìm người mới, đều thoải mái tự tại như nhau."
    
"Chà chà," Diêu Tu Viễn chắt lưỡi nói, "Hôm đó tôi thấy cậu đối với cậu ta như vậy nghĩ cậu cũng cưng cậu ta ghê, không ngờ đều là công phu mặt ngoài."
    
Sở Thành đặt ly rượu trong tay xuống, nhìn Diêu Tu Viễn, "Đúng là tôi cưng cậu ấy nhưng không phải không có cậu ấy thì không được, cậu ấy muốn đi tôi không giữ, cậu ấy muốn ở lại tôi không đuổi. Mọi người đều có nhu cầu, vui vẻ là được rồi, còn cần phải vì loại chuyện này mà làm mình khó chịu sao? Không nhất thiết phải thế."
    
"Nghe đi nghe đi, vẫn là sếp Sở giác ngộ cao."
    
"Nếu cậu không để ý chuyện đó, vậy không bằng cho cậu ấy một cái tài nguyên ra dáng đi," Dư An Minh đề nghị, "Tôi nghe An Nghi nói cái giới này của bọn họ, đãi ngộ giữa người hot và không hot khác biệt rất lớn, cậu hot mọi người đều nâng cậu, cậu không có tiếng tăm gì thì nhân viên đoàn phim cũng không thèm để ý cậu. Nói cho cùng cậu ấy cũng là người của cậu, không thể cứ mãi là tuyến 18 chứ."

Sở Thành thấy cũng có lý, "Bộ phim này không phải tôi cho cậu ấy tiếp, là người đại diện đưa tới, tôi hơi bận nên không chú ý phương diện này."
    
"Tình người đâu rồi sếp Sở? Cậu *ăn cơm bá vương à?!" Thiệu Vĩnh chen miệng nói.

*Ăn không trả tiền
    
Sở Thành cạn lời, "Giờ đến miếng bánh mà ông mi còn không có để ăn đây này."
    
"Ngây thơ thế, *Platon cơ à," Thiệu Vĩnh vỗ tay, "Sếp Sở giác ngộ cao, tôi là phàm phu tục tử không làm được."

*Tình yêu kiểu Platon là một kiểu tình yêu trong sáng, thuần khiết, chỉ có những mối liên hệ tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục, đụng chạm xác thịt.
    
Sở Thành ném một trái quýt vào người hắn, "Nhiều chuyện, ngậm miệng đi."
    
"Không làm gì thật à?" Tần Học hiếu kỳ nói, "Chẳng phải cậu muốn ngủ cậu ta hả? Lâu vậy rồi còn chưa ngủ? Nhìn sơ Tiểu Quý cũng không giống kiểu khó xơi mà."
    
"Mấy cậu tò mò chuyện riêng của tôi làm gì, đứa nào cũng hóng hớt như này bộ muốn làm phóng viên à?"
    
"Săn tin của cậu chán muốn chết chẳng có gì vui, làm người ta thất vọng."
    
"Đúng đấy, tôi còn tưởng hai người các cậu đã sớm chạy trên đường cao tốc rồi, không nghĩ tới đến bây giờ ngay cả xe cậu còn chưa lên*." Diêu Tu Viễn cười nói.

[DROP] Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản DiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ