12.

7K 313 0
                                    

   

Phác Trí Mẫn tỉnh dậy là bởi vì cơn đói cồn cào khiến giấc ngủ bị gián đoạn, anh mở mắt phát hiện bản thân đang nằm trên giường phòng ngủ.

Với tay tìm điện thoại nhìn đồng hồ, đã hơn chín giờ tối, như vậy anh đã ngủ được hai tiếng.

Phác Trí Mẫn chống tay ngồi dậy, xoa xoa bụng bầu cong cong đang kêu ọt ọt vì đói, sau đó xuống giường ra khỏi phòng.

Anh còn mặc nguyên bộ đồ buổi sáng tới phim trường, áo phông màu đen và quần jean sáng màu, khiến cơ thể anh càng trông gầy gò.

Phác Trí Mẫn định xuống cầu thang, lại thấy ánh đèn phòng làm việc của Điền Chính Quốc đang sáng nên quyết định bước vào.

Cửa không đóng, hắn đang ngồi bên máy tính làm việc, khuôn mặt lạnh băng không cảm xúc như mọi khi.

Phác Trí Mẫn gõ cộc cộc lên cửa phòng, Điền Chính Quốc mới thoát ra khỏi sự tập trung của mình, nhìn anh đứng đó tóc hơi rối, khuôn mặt hiện vẻ mơ màng chưa tỉnh hẳn, hắn đứng dậy bước tới bên anh.

"Tỉnh rồi à? Có phải đói rồi không? Tắm rửa chút đi tôi đi hâm lại thức ăn."

Hắn khẽ chạm vai anh, tay vuốt vuốt mái tóc lộn xộn của anh.

Phác Trí Mẫn gật đầu, vẫn ngây ngốc chưa biết làm gì, người nọ ôm vai anh đẩy về phòng.

"Có nước nóng rồi, tắm đi cho thoải mái. Tôi lấy quần áo cho, tắm xong thì xuống ăn cơm."

Anh như một cái máy làm theo sắp đặt của hắn, cho tới khi ngâm mình trong nước ấm Phác Trí Mẫn mới tỉnh táo hơn.

Cảm giác mọi mệt mỏi đã giảm đi khá nhiều, anh thoả mãn thở ra một hơi.

Khi Phác Trí Mẫn xuống phòng ăn đã thấy Điền Chính Quốc đang bê bát canh sườn để trên bàn, đồ ăn bày trên bàn đủ món.

"Anh chưa ăn sao?"

Phác Trí Mẫn ngồi xuống bàn nhìn người nọ đang xới cơm liền hỏi.

"Chưa đói, bây giờ mới thấy đói."

Hắn đáp, đưa bát cơm cho anh rồi ngồi xuống đối diện.

"Hôm nay mệt lắm sao?"

"Cũng mệt, trước kia cường độ làm việc như vậy cũng quen rồi. Có điều bây giờ không như trước, nhưng vẫn chống đỡ được."

Phác Trí Mẫn cười nói, chậm rãi ăn thức ăn.

"Vậy sau khi đóng xong tạm nghỉ một thời gian đi, tháng lớn làm gì cũng bất tiện."

"Vốn định nghỉ đẻ rồi, không ngờ tài nguyên tốt đổ xuống đầu, kết quả trì hoãn thêm một chút.

Cùng Chủ Tịch Lạnh Lùng Sinh Con Cố Sự [KOOKMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ