Kobori đích thực là một học sinh gương mẫu. Anh luôn nhận điểm A cho mỗi bài kiểm tra và đặc biệt là luôn đi học đầy đủ. Anh chưa bao giờ vắng buổi nào trong cuộc đời học sinh của mình. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên khi trung phong Kaijou làm việc gì cũng rất chuyên tâm. Trường học rõ ràng là một trong những thứ anh đặt hết tất cả tâm huyết của mình vào.
Kobori gần như đã tốt nghiệp Cao trung mà không vắng một buổi học nào. Anh chưa từng lo lắng về việc bị muộn tiết. Mỗi ngày, ngay khi tiếng chuông vừa điểm, Kobori đã luôn có mặt tại chỗ ngồi của mình. Đối với anh, đó được coi là điều hiển nhiên.
Trong suốt khoảng thời gian Tiểu học và Sơ trung, Kobori chưa bao giờ nghỉ bệnh. Các giáo viên thậm chí còn không cần phải để ý xem anh có mặt trong lớp hay không. Anh luôn thận trọng trong việc giữ gìn sức khỏe. Ngay cả trong mùa dịch, khoảng thời gian vi-rút cảm cúm mạnh mẽ lây lan từ bạn học này sang bạn học khác, Kobori vẫn không có một chút dấu hiệu của bệnh. Tuy điều này thật sự kì quái nhưng Kobori và những người khác cũng chỉ cho rằng anh có hệ miễn dịch cực kì mạnh mà thôi.
Nhưng khi vào học tại trường Cao trung Kaijou, Kobori đã gặp phải cơn ác mộng tồi tệ nhất đời mình: Moriyama Yoshitaka.
——————————
Moriyama có một thói quen kì lạ là thích đụng chạm vào người khác. Hắn ta dường như luôn khoác vai hoặc là ôm eo một ai đó. Biết bao nhiêu người đã bảo hắn không được làm vậy, và biết bao nhiêu lần hắn cố kiềm chế bản thân, nhưng cuối cùng, tay hắn cũng bằng cách nào đó động chạm vào cơ thể người khác. Đó mới chỉ là một trong những thói quen kì lạ của hắn. Bên cạnh đó, Moriyama còn có một hệ miễn dịch cực kì yếu. Tên khốn đó tuần nào cũng đổ bệnh.
Lần đầu Kobori gặp Moriyama là ngày đầu tiên anh bước chân vào trường Kaijou. Moriyama ngồi kế bàn học của anh và luôn cố gắng bắt chuyện với anh. Mặc dù hôm ấy thời tiết bên ngoài vẫn ấm, Moriyama đã chảy nước mũi ròng ròng và dùng tay áo làm khăn giấy. Kobori đã giật người lại trong kinh hoàng khi mà chưa đầy một phút sau, Moriyama tình cờ choàng cánh tay dính đầy nước mũi của hắn qua vai anh.
Bên cạnh việc là một tên bệnh hoạn hành xử một cách tự nhiên quá thể, Moriyama cũng thích chơi bóng rổ nữa. Điều này có nghĩa là trong ba năm tới, Kobori buộc phải dành thời gian mỗi ngày tập luyện bên cạnh một con bệnh. Anh không mấy vui vẻ khi nhận thức được sự thật phũ phàng này.
Biết là không làm được gì nên Kobori càng chăm sóc bản thân kĩ hơn, ngay cả trong và sau khi buổi tập kết thúc. Các thành viên khác của câu lạc bộ bóng rổ Kaijou luôn thắc mắc tại sao anh lại rửa tay không ngừng, anh chỉ đáp lại họ bằng cách nhìn qua phía Moriyama, họ ngay lập tức hiểu ra và thôi không hỏi nữa.
Đến một ngày, Kobori cuối cùng cũng tìm ra được lí do (hoặc ít nhất là một trong những lí do) tại sao tên hậu vệ ném bóng kia luôn mắc bệnh.
——————————
Hôm đó là vào bữa trưa. Kobori, Moriyama, Kasamatsu và một số thành viên của đội bóng đến căn tin trường để ăn trưa. Kobori và Kasamatsu đánh một đường vòng vào nhà vệ sinh để rửa tay, nhưng Moriyama đã không đi theo họ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Năm Tên Ngốc Trường Kaijou
FanfictionĐội bóng Kaijou toàn là một lũ ngốc. Những tên ngốc luôn khiến cho cuộc sống của người khác trở nên khó khăn hơn hẳn bình thường.