Chương 7: Ngày học buồn chán

4.3K 303 16
                                    

Chị Tuyết My nhẹ nhàng mở cánh cửa để đánh thức Vương Nguyên như mọi ngày, chị ngồi xuống chiếc giường khẽ lay và gọi:

- Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên của chị dậy đi nào.

Không thấy Vương Nguyên nhúc nhích, chị Tuyết My tiếp tục gọi và lay cậu với lực mạnh hơn 1 chút:

- Nguyên Nguyên, bảo bối à nếu em không dậy sẽ muộn học đó.

- Umh...Chị ơi em mệt quá.

Vương Nguyên khẽ nói. Chị Tuyết My vội sờ lên trán Vương Nguyên rồi nói;

- Bảo bối của chị sốt rồi. Hôm nay chị xin nghỉ học cho em nhé, mau ngủ tiếp đi.

Vương Nguyên mệt mỏi nhắm mắt. Chị Tuyết My vừa đi vừa nghĩ "Mình sang nhờ Chí Hoành xin phép hộ vậy. Xui quá, baba mama đi du lịch hết rồi". (Ba mẹ Vương Nguyên đã đi du lịch từ 2 hôm trước rồi và không biết khi nào mới về, au chỉ nghe thấy họ bảo chị My là khi nào sắp về sẽ gọi điện). Sang đến nhà Chí Hoành, chị bấm chuông cửa thì thấy bác Minh Du (mẹ Chí Hoành) ra mở cửa, bác nhìn thấy chị thì nói:

- A may quá, cháu lại sang nhà dì. Dì định sang nhờ cháu xin phép cho Chí Hoành nghỉ học hôm nay.

- Thằng bé sốt hả dì?

- Uk. Sao cháu biết?

- Vương Nguyên cũng sốt dì ạ. Thôi để cháu đi xin phép luôn một thể. Cháu về đây ạ.

- Uk. dì cảm ơn con.

Chị Tuyết My tiếp tục nghĩ "Xui đủ đường a~. Về nấu ăn cho bảo bối đã rồi đi xin nghỉ cho 2 đứa sau. Tiện thể đi thăm Uyên Mai nữa". Nghĩ rồi chị về nhà nấu 1 nồi cháo đủ cho 2 người ăn rồi đem 1 bát lên cho Vương Nguyên tiện đem theo thuốc có sẵn trong nhà lên phòng cậu. Chị mở cửa phòng, đặt cháo và thuốc xuống bàn rồi lay Vương Nguyên dậy:

- Bảo bối, dậy đi nào, dậy ăn rồi còn uống thuốc nữa.

Vương Nguyên mở mắt mệt mỏi nhìn chị rồi nói:

- Em không muốn ăn

- Bảo bối à, em phải ăn rồi uống thuốc thì mới mau khỏe được. Em không muốn baba mama lo lắng chứ?

- Được rồi, chị để đó đi lát em ăn.

- Uk. Nếu chán em lấy laptop của chị mà chat với Chí Hoành. Nhóc con đó cũng nghỉ ốm ở nhà đó.

- Ây, nhưng em không muốn uống thuốc.

- Bảo bối à, phải uống thuốc mới khỏe được.

- Em không muốn uống, thuốc đắng lắm.

- Tiểu bảo bối của chị, ngoan ngoãn uống thuốc đi rồi ở nhà xem "Cừu vui vẻ", lát chị đi công chuyện về sẽ mua cho em 2 que kẹo bông. (-Au: Nhị Nguyên nhà cậu bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi trò dỗ dành trẻ con vậy hả? -VN: *mặt cún con* Tại sao ko đc a~? -Au: Đc, tui thua)

- Ân..............Được rồi.

- Chị đi ra ngoài 1 lát sẽ về ngay, nhớ ăn uống đầy đủ đó.

- Em biết rồi.

Tuyết My lúc này mới yên tâm, khóa cửa lại rồi treo cặp lồng cháo vào xe máy và đi tới Bát Trung.

[Longfic KaiYuan - XiHong] Thiên Thần"bánh trôi" anh yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ