Chap 3: Đi học - Làm quen - Đi học (2)

5.6K 356 16
                                    

Tui chính là ko biết đặt tên chap nha. Phần này kể tiếp của chap 2 vì chap 2 dài quá rồi.

----------------dải phân cách-----------------

"Người này thật dễ thương quá" Suy nghĩ của Tuấn Khải và Thiên Tỉ về ai đó. Còn 2 con người kia cư nhiên vẫn ngây thơ cãi nhau với cái vấn đề muôn thuở:

- Cậu là nhị đó

- Cậu mới chính là nhị

Uyên Mai vì vậy cũng không ngủ được liền nói:

- Hai người đừng cãi nhau nữa, vấn đề dạy kèm Toán thì tối nay thực hiện luôn. Khải ca kèm Nguyên ca, Thiên Tỉ ca kèm Hoành ca, tối nay sẽ bắt đầu học. Em sẽ nhờ bác Lâm tới đón 2 người lúc 7h30'. Hết. Giải tán.
(Uyên Mai em thật là ............ Không biết dùng từ gì để nói em nữa)

- Học tại 1 nhà sao? Mấy người ở chung nhà à?

- Không hẳn là chung nhà mà là chung địa chỉ, tối 2 người tới sẽ biết.

Nói xong Uyên Mai đứng dậy đi, Tuấn Khải và Thiên Tỉ cũng đi luôn. Hoành và Nguyên thắc mắc:

- Kì vậy ta? Chung địa chỉ mà không chung nhà là sao?

- Thôi kệ đi. Mà Nguyên Nguyên sướng thật nha được nam thần Karry kèm cho môn Toán.

- Sướng cái đầu cậu ý. Người gì mà lạnh kinh, nhìn thôi cũng thấy lạnh rồi. Mà cậu có hơn gì tớ đâu, được Thánh học kèm cho còn gì.

- Tớ mới không thèm để anh ta kèm nhá́.

Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học vang lên làm 2 người giật mình, vội vã thu dọn đống đồ rồi chạy về lớp. Thời gian trôi 1 cách chậm chạp, 5h tiếng chuông báo hết giờ vang lên đánh thức tâm hồn buồn chán của học sinh. Chí Hoành và Vương Nguyên bước ra khỏi lớp trở về nhà để chuẩn bị cho buổi tối. 

*Tua nhanh, tua nhanh*

 Thoắt cái đã đến 7h30', Vương Nguyên chào bama và chị gái rồi ôm cặp đi ra ngoài. Vương Nguyên thấy đằng trước có 1 chiếc ô tô sang trọng đang đỗ dưới cột đèn. Đến gần ôtô thì nhìn thấy 1 người đàn ông trung niên đứng đó, Vương Nguyên liền hỏi:

- Bác có phải Bác Lâm?

- Chắc hẳn cậu là Vương Nguyên, mời cậu lên xe, Chí Hoành đã lên từ nãy rồi.

- A vâng ạ.

Vừa bước lên xe đã thấy Chí Hoành yên vị ở ghế sau, Vương Nguyên liền nổi hứng trêu trọc:

- Tớ còn tưởng hồi chiều có ai còn nói không thèm để Thiên Tỉ kèm cơ mà, sao tới sớm thế Nhị Hoành.

Chí Hoành đỏ mặt nói:

- Đâ....Đâu có đâu, tớ chỉ là.......chỉ là............. Mà ai cho phép Nhị Nguyên cậu gọi tớ là Nhị Hoành hả?

Chiếc xe bắt đầu di chuyển, Vương Nguyên mặc kệ Hoành gọi mình là nhị mà cứ ngồi cười hớn hở vì trêu được Chí Hoành. Chí Hoành thầm nghĩ "Tại sao mình lại mong gặp anh ta nhỉ? Mình nhớ anh ta sao? Không thể nào. Chí Hoành mau tỉnh lại, bỏ suy nghĩ đó đi". Thấy Chí Hoành ngồi lắc đầu nguầy nguậy, Vương Nguyên lại tiếp tục châm chọc:

[Longfic KaiYuan - XiHong] Thiên Thần"bánh trôi" anh yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ