Tháng Mười hai hôn chào Tokyo bằng một trận tuyết lớn. Tuyết phủ trắng xóa khắp nơi, phủ kín cả cái phồn hoa náo nhiệt của thủ đô. Dòng người vốn luôn vội vã lại càng hối hả bước hơn để mau chóng tránh khỏi cái lạnh. Xe dọn tuyết chăm chỉ làm việc không ngừng, tựa như chỉ cần xao nhãng một giây là con đường sẽ bị vùi lấp bởi tuyết. Đối lập với xung quanh vội vã, Megumi chầm chậm bước từng bước. Em đi qua một tiệm bánh ngọt, biển đèn "GIẢM GIÁ 20% HÔM NAY, 5/12" nhấp nháy níu lấy bước chân em.
Megumi dừng lại, nhìn chăm chăm tấm biển. Ngày năm tháng Mười hai, lại sắp qua một năm nữa.
Năm nay là năm bao nhiêu rồi?
Megumi không nhớ nữa.
Dù sao thì năm nào cũng chẳng quan trọng.
Em lại cất bước về nhà, túi đồ trên tay nhiều thêm một hộp bánh mochi. Mochi không phải món ưa thích của em, nhưng thói quen mua đồ ngọt khi nhìn thấy khó lòng mà bỏ được.
Đặt chân lên bậc thang trước nhà, Megumi chợt nhìn thấy một thứ nép trong góc khiến em không thể bước tiếp.
Giữa nền tuyết trắng xóa, một đôi mắt xanh biếc như trời thu nhìn em chăm chăm. Megumi cúi người quan sát kĩ hơn. Một con... mèo?
Đúng là một con mèo. Bộ lông trắng dài vì ướt mà bết lại, tối màu hơn tuyết lạnh. Nếu Megumi không nhầm thì lông toàn thân nó đều trắng, chỉ có dưới đôi mắt xanh của nó là hai đốm đen nho nhỏ, mỗi bên một đốm. Con mèo run rẩy vì lạnh thấy Megumi lại gần cũng không chạy, chỉ yên lặng nhìn em. Đôi mắt của nó, giống đôi mắt của người ấy một cách kì lạ.
Megumi đeo mấy túi đồ vào cổ tay trái, chậm rãi đưa tay còn lại ra, miệng rì rầm.
"Xin chào. Đừng sợ..."
Con mèo, ngạc nhiên thay, chủ động bước tới để Megumi nhấc lên. Megumi ôm nó vào lòng thì nhận ra nó lớn hơn em nghĩ, chỉ gầy thôi. Em nhanh chóng mở cửa, đặt mèo lên bàn. Quăng túi đồ lên mặt bếp, Megumi cởi áo khoác dày nặng ra. Em lấy khăn bông trong tủ, ngồi xuống sô pha, nhẹ nhàng lau khô lớp lông ướt lạnh của mèo.
"Mày bẩn thật đấy."
Con mèo được em đặt trên đùi, híp mắt tận hưởng dịch vụ chăm sóc miễn phí. Megumi thực ra muốn dùng máy sấy nhưng lo rằng sẽ làm nó hoảng, đành hi sinh hai chiếc khăn lông lớn mới lau khô được người mèo. Em muốn để nó quen với nhiệt độ trong nhà trước rồi mới tắm cho nó.
Megumi bọc mèo trong chiếc khăn quàng cổ, để kệ nó nằm trên sô pha. Em lau sạch mặt bàn, mang khăn bẩn vào nhà tắm, chuẩn bị nước ấm. Đến lúc Megumi đi ra, mèo vẫn nằm ngoan tại chỗ, thấy em còn meo một tiếng.
Megumi ngồi xổm xuống, ngón tay gãi gãi mặt nó.
"Đi tắm nha?"
Mèo lại meo tiếng nữa. Megumi kiểm tra, thấy nó đã ấm trở lại, không run rẩy như khi em lau người nữa thì bế nó vào phòng tắm.
Vốn đã chuẩn bị tinh thần cho một trận chiến và bị mèo ghét một lúc, Megumi ngạc nhiên nhìn con mèo thỏa mãn nằm trong bồn tắm. Trông nó thư giãn chẳng khác gì đang đi tắm suối nước nóng cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][JJK][GoFushi] 1314
Fanfiction[Chiều muộn mùa thu êm ả kì lạ. Satoru hôm nay đòi ra ban công ngắm hoàng hôn, Megumi chiều anh. Anh ngồi trên ghế dựa, chăn mỏng đắp ngang bụng. Hoàng hôn vuốt ve từng sợi tóc, từng sợi lông mi mềm mại của anh, lưu luyến gương mặt gầy đi nhiều nhưn...