$ Chương 31

1.2K 61 18
                                    

_ Chị...

Nhất Bác gấp gáp chạy đến thấy Nhất Thiên rất bình tĩnh đứng hướng mắt về phía cuối góc.

_ Tiêu Chiến...

Nhất Bác đứng hình khi thấy Tiêu Chiến bị treo lên toàn thân toàn máu.

_ Nhất Bác....

Tiêu Chiến là thực sự bị đánh, nói cách khác là hy sinh mình để giúp Nhất Bác nhớ lại, giọng nói yếu ớt vang lên.

_ Chị à, Tiêu Chiến cậu ấy....

Nhất Bác ngơ ngác nhìn cô, muốn hỏi nhưng tự dưng khung cảnh này rất quen.

_ Nhất Bác, đây là lệnh của ba Tiêu, nếu hôm nay em không nhớ lại thì Tiêu Chiến sẽ thực sự mất mạng đó.

Nhất Thiên thấy Tiêu Chiến bị treo còn bị đánh cũng rất xót xa.

_ Chị à, em thực sự không thể nhớ...

Nhất Bác nhăn mặt trả lời như thế không phải đang ép anh sao, thực sự quá đáng mà.

_ Đánh.

Nhất Thiên hét lên.

_ Cô chủ, cậu chủ chịu hết nổi rồi.

Tuyên Nghi quỳ xuống, bật khóc nãy giờ đã đánh rất nhiều rồi, Tiêu Chiến trước đó sức khỏe cũng không tốt.

_ Tuyên Nghi không đánh thì Tử Ninh đánh.

Nhất Thiên giật lại roi ném sang cho Tử Ninh.

_ Đừng mà...

Từng cái từng cái được quất lên điều khiến Tuyên Nghi và Mỹ Kỳ xót xa, họ từng là người bảo vệ cậu mà bây giờ chỉ có thể đứng nhìn.

_ Các người sao có thể độc ác như vậy ?

Nhất Bác sau một hồi chống chọi với cơn đau nhức thì khụy xuống nền gạch.

_ Nhất Bác, xin lỗi chỉ có cách này thôi, vì đây là đoạn ký ức quan trọng nhất cuộc đời của em và Tiêu Chiến.

Nhất Thiên quỳ xuống dập đầu tạ lỗi với Nhất Bác, cô cũng yêu thương Tiêu Chiến như em trai ruột, nhưng ngày hôm nay phải tàn nhẫn dùng cách này, nếu không để não bộ của Nhất Bác bị kích thích hoàn toàn thì sẽ mãi mãi không nhớ ra Tiêu Chiến.

_ Đây cũng là cột mốc quan trọng đánh dấu tình yêu của 2 người, Nhất Bác làm ơn đi.

Hạ Hạ đến vỗ vai Nhất Bác, nếu anh còn không nhớ Tiêu Chiến thực sự quá đáng thương rồi, vừa chịu bị đánh còn phải rời xa người mình yêu mãi mãi.

_ Vương thiếu gia làm ơn đi, anh cố gắng nhìn thẳng vào cậu chủ, tập trung hết vào đó được không ?

Tuyên Nghi và Mỹ Kỳ cũng rất nhanh đến thúc dục.

_ A......

Nhất Bác nghe lời họ cố gắng tập trung vào Tiêu Chiến, càng nhìn đầu càng đau.

_ Nhất Bác, không cần đâu, anh không cần nhớ lại.

Thấy Nhất Bác quằn quại như vậy thì Tiêu Chiến đau đến tê liệt tim gan, cố gắng nói.

/ Bác - Chiến / Nuôi em trưởng thành ( FULL )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ