Thời gian được ví như dòng sông, chúng ta là những con người ngồi trên chiếc lá ngoan ngoãn trôi dạt theo làn nước chảy.
Nhưng ai nào biết được, nếu mưa gió bão bùng, mọi thứ sẽ trở nên hỗn độn thế nào. Con người trước giờ chưa bao giờ ngừng chinh phục và xưng tên, nhưng lại luôn răm rắp sợ hãi, lo lắng về số mệnh của chính mình.
Số mệnh,
thứ được định bởi ý trời.
Bởi thiên mệnh chính là thứ mà loài người không thể đoán được. Chí ít là hiện tại.
Thành phố P, năm 2XXX
"Diệu kỳ thật. Đúng là sinh đôi, ngoài nốt ruồi ở vị trí đối lập nhau, chúng không khác nhau một chút nào. Anh xem...đứa nhỏ này trông thật lanh lợi, còn mạnh mẽ dành đòi ra trước! Em nghĩ rồi...con bé sẽ tên là Linh Lung, tỏa sáng như giọt nắng đầu ngày, phá tan đêm đen, nó sẽ là một người chị mạnh mẽ đáng tin cậy.
Còn đứa này, ôi chao thấy thương con bé làm sao, nó trông thật mềm yếu! Em nghĩ chúng mình đừng đặt tên quá đẹp...ông bà có nói nếu đặt tên xấu thì có thể để con cái sẽ có thể phát triển khỏe mạnh hơn!"
"Tần Tang. Tần Tang đê lục chi ( Dâu tần thấp thoáng xanh.) Là tên gọi của nữ diễn viên trong bộ phim truyền hình kia, anh vừa mới xem qua ở phòng chờ sinh. Tuy hơi vội vàng nhưng ý nghĩa cũng rất hay. Nhỏ bé nhưng vẫn có sắc xanh? Được không? Một cái tên không quá xấu, không quá đẹp."
"Linh Lung...!Tần Tang....!"
" Thật hay! Linh Lung, Tần Tang của cha mẹ! Tụi con phải mãi ở bên nhau...phải luôn thương yêu nhau nhé."
Người phụ nữ với ánh mắt ngấn nước, nhìn hai đứa con đỏ hỏn đang được bế bởi chồng mình. Trông xuống bàn tay bé xinh của chúng đang nắm chặt lấy nhau.. cặp vợ chồng mãn nguyện cười hạnh phúc.
Cung Trường Ca, năm XXXX.
Hoàng đế ngồi trước phòng sinh, khác với vẻ tất bật của các thị nữ chạy đôn đáo vì lo cho việc sanh đẻ của hoàng hậu, cũng như tiếng hét muốn xé không gian của sản phụ, ông không thay đổi sắc mặt nhìn những hạt mưa đang xối xả trút xuống cây lá trong cung.
"Sau khi ta sinh cho bệ hạ được một hoàng tử để nối dõi, bệ hạ sẽ buông tha cho ta chứ?"
"Nàng...!!!"
"Ta cầu xin người, bệ hạ! Ta không muốn bị ràng buộc ở nơi cung cấm này! Ta chỉ muốn là Điền Hứa An, không phải là Điền Hoàng Hậu!"
"Hỗn xược! Đây là lời mà một mẫu nghi thiên hạ có thể thốt ra sao!?"
"Ta chưa bao giờ muốn làm mẫu nghi thiên hạ! Ta chỉ là Điền Hứa An, chỉ là tiểu quận chúa của Điền gia...thứ ta cần là tình yêu của A Linh, chứ không phải là ngôi vị hoàng hậu này!!! Quyền lực là quỷ dữ...nó đã khiến A Linh thay đổi..."
"Hoàng hậu! Ta không còn là A Linh nữa! Nàng hãy thôi đi, rời khỏi cái giấc mộng hão huyền xa xưa đó ngay! Giờ ta đã là hoàng đế...chúng ta đã có tất cả...tại sao nàng cứ cố chấp..!!!."
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên tình song sinh | myg × girl ;; jjk x girl
FanfictionThời gian được ví như dòng sông, chúng ta là những con người ngồi trên chiếc lá ngoan ngoãn trôi dạt theo làn nước chảy. Nhưng ai nào biết được, nếu mưa gió bão bùng, mọi thứ sẽ trở nên hỗn độn thế nào. Con người trước giờ chưa bao giờ ngừng chinh...