Chapter 7

1.2K 178 72
                                    

- Rắc rối lại ập đến ! -

"Jap, thế nào mà cậu khỏe lại nhanh thế ? Mới có một tuần mà đã xuất viện được rồi." Nam nhàm chán nằm trên giường thầm cảm thán cả bản thân

"Ahaha, tớ khỏe mới có sức đè cậu chứ ~" Nhật Bản cong môi cười một cách bí hiểm.

"Hả ?"

"Không có gì ~" Nhật để tay chống cằm cười và nhìn Nam.

"Nói A đi nào~" Nhật cầm miếng táo lên và đút nhẹ vào cho Nam.

"Om !" Nam vươn lên và đớp lấy miếng táo trên tay Nhật Bản. Vô tình thì môi của Nam đã chạm trúng đầu ngón tay của cậu ta.

Nhật Bản cảm thấy được sự mềm mại ở môi Nam mà cả người không ngừng run rẩy lật bật.

"Ưa...c-cả đời này tôi thề là sẽ không bao giờ rửa ngón tay này đâu..." Nhật cắn chặt răng thầm nói trong miệng.

Còn về Nam thì :
'Tại sao mình lại tỏ ra thân thiết với tên này cơ chứ ?' Nam quay mặt đi, vừa nhai táo vừa tự hỏi.

"À Nam-kun này, bác sĩ nói là hết tuần sau thì cậu sẽ được xuất viện đấy !"

"Ể ? Thật à !?" Nam vui vẻ hỏi.

"Ừ, dù sao thì bây giờ cậu cũng khỏe hơn rất nhiều rồi, chỉ cần ở lại để bác sĩ kiểm tra vào cuối tuần nữa là xong".

"Yay !! Thật tuyệt vời a ~ cuối cùng thì tớ cũng có thể được rời khỏi cái nơi nhàm chán này rồi !" Nam sung sướng ngã người xuống giường mà lăn lộn.

Nhật Bản thấy Nam nhỏ bé hành động như vậy liền không kìm được sự dễ thương của cậu ta mà mém chảy hết cả máu mũi ra.

"Úi~ dễ thrương ư". Nhật cắn chặt răng, hai lòng bàn tay nắm chặt lại, thầm trong miệng thốt ra câu đó.

Nam nhìn Nhật Bản như vậy liền đôi khi cũng cảm thấy khó hiểu trước hành động của Nhật.

"Thôi được rồi, cậu cứ nghỉ ngơi tiếp đi. Tớ có chút việc ở nhà nên gặp lại cậu sau nha ~" Nhật Bản nói rồi đứng dậy, cậu ta vươn tới gần chỗ Nam và hôn nhẹ lên giữa trán của cậu ta.

*Chụt ~*

Việt Nam bị cậu ta hôn lên trán mà làm cho giật mình.

"C-Cậu không cần phải làm vậy đâu !" Nam nhỏ bé ôm chặt cái gối ôm của cậu và xoa xoa cái trán, trên má cậu có nổi lên một vài vệt hồng.

"Cần chứ ~" Nhật cười cong môi rồi quay người đi.

"Giờ thì tớ phải đi đây ~ Tạm biệt cậu nha Nam-kun ♡" Nhật Bản vui vẻ vẫy tay rồi đóng cửa phòng bệnh lại.

"Ừm ! Tạm biệt". Nam cũng vẫy tay đáp lại hắn rồi sau đó hạ xuống, bây giờ chỉ còn lại Nam ở trong phòng.

Nam cầm điện thoại lên và vào Mess.

----------------- ° v ° -----------------

Pé Nam Ngư.
Anh Cộng ơi, em nghe bác sĩ bảo là hết tuần sau em được xuất viện rồi đấy.

[AllNam] Trọng sinh Fantasy ta vừa khẩu nghiệp vừa trả thù !!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ