vì tính chất công việc mà không phải lúc nào tôi cũng có thể đến gặp hoặc đón em đi chơi, nên chúng tôi thường lựa chọn nhắn tin cho nhau thường xuyên hơn. em thường kể cho tôi nghe về gia đình em, từng đi lên bằng đôi bàn tay trắng để có được cơ ngơi như bây giờ. thậm chí bố em đã từng làm quản gia cho một gia đình giàu có nọ. kể từ khi nghỉ việc, ông đã học theo người chủ cũ của mình cách kinh doanh và tự biến nó thành phương thức làm ăn cho riêng mình, một phương thức luôn đặt việc "chơi đẹp" lên hàng đầu. các giao dịch có sự tham gia của ông đều sòng phẳng và công bằng, hoàn toàn ngược lại với phương thức kinh doanh thường xuyên "đi cửa sau", dựa vào các mối quan hệ mà chi phối quyền lực như tôi.
bố của sunghoon và tôi tựa như hai đường thẳng song song vậy, cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ va vào đời nhau thế nhưng chỉ sau một đêm, cuộc sống của tôi đã bị xáo trộn hoàn toàn. từ một thằng luôn đeo trên mặt nụ cười giả tạo mà đối nhân xử thế, cuối cùng tôi đã có người mà hết đời này phải tận lực bảo vệ. người đó không ai khác chính là sunghoon và bố của em. cho dù có phải làm tất cả những hành vi đáng ghê tởm đằng sau để giữ vững quyền lực và địa vị, tôi vẫn cố hết sức dọn đường để ông park có thể bình bình ổn ổn mà kinh doanh chân chính theo cách mà ông muốn. mặc dù tôi biết ở trong cái giới này, quyền lực và địa vị tối cao sẽ chẳng bao giờ dành cho một con người lương thiện như ông cả.
mỗi khi tôi và sunghoon cùng nhau mơ ước về cuộc sống hôn nhân sau này, em thường nũng nịu bảo rằng em muốn có một vườn hoa tường vi trước sân biệt thự. vì em vốn rất thích hoa, mỗi lần ngắm nó lại khiến em cảm giác mình được tự do nhất. nhất là hoa tường vi - loài hoa vừa biểu tượng cho sự thuần khiết ngây thơ như chính con người em, vừa tượng trưng cho thứ tình cảm thuỷ chung sâu sắc đang đơm hoa kết trái trong lòng em vậy.
và thế là từ dạo đó trở đi, những hôm rảnh rỗi tôi đều cho người đem đến trước phòng tập của em những đoá tường vi đỏ, như muốn thể hiện cho em biết rằng tôi đang khao khát được yêu, được quan tâm chăm sóc cho em hết phần đời còn lại. tôi chẳng biết liệu em có hiểu được ý nghĩa của những bông tường vi đỏ hay không. chỉ biết mỗi khi tôi sến súa đem cây violin ra tấu một bản beethoven ở giữa vòng tròn kết bằng những đoá tường vi đỏ rực ấy, park sunghoon từ trên lầu nhìn xuống rồi rối rít khen đẹp quá, rực rỡ làm chói loà tim em quá. những lúc ấy tôi chỉ biết nhìn em mà nở một nụ cười dịu dàng hết mức có thể, cố kìm nén bản thân không quỳ xuống mà xin em hãy gả cho tôi ngay tại đây luôn cũng được. vì tôi biết, sunghoon của tôi vẫn chưa sẵn sàng.
✦
thời gian thấm thoát thoi đưa chẳng mấy chốc đã đến cuối năm, nhóm nhạc dự án trong đó có em và kim sunoo là thành viên cuối cùng cũng chờ được đến ngày debut. thế nhưng đời người không ai có thể đoán được chữ ngờ, một tuần trước ngày giấc mơ idol của em thành hiện thực đã xảy ra một chuyện vô cùng chấn động mà tôi sẽ không bao giờ quên.
park sunghoon - thiên thần bé bỏng của tôi đã bị bắt cóc, đã thế còn bị bắt cóc ngay trong tầm kiểm soát của tôi.
hôm ấy sunghoon có buổi photoshot cho một hãng tạp chí. nên khác với ngày thường, tôi không cho người đem tường vi đỏ đến tặng em nữa mà trực tiếp đến studio nơi em đang ghi hình. trên đường đi tôi có để ý thấy một staff bộ dạng lấm la lấm lét, mặt cắt không còn một giọt máu lướt ngang qua tôi. trông cô ta có vẻ rất khả nghi nhưng tôi cũng chẳng để tâm nhiều. em của tôi bây giờ vẫn là quan trọng nhất, không biết em đã trang điểm lộng lẫy đến mức nào trong phòng chờ rồi nhỉ? hôm nay tôi đến mà không báo trước thế này, liệu tình yêu bé bỏng của tôi sẽ bất ngờ chứ? nghĩ là làm tôi gõ cửa phòng trang điểm trước mặt mình ba lần, giấu đằng sau lưng là một bó tường vi màu hồng phấn ngọt ngào, định bụng sẽ làm hoonie của tôi bất ngờ.

BẠN ĐANG ĐỌC
『 jakehoon || 𝘙𝘰𝘴𝘢 𝘔𝘶𝘭𝘵𝘪𝘧𝘭𝘰𝘳𝘢 』
Fanfiction"sim jaeyoon, có phải anh luôn hỏi mong muốn của em là được trở thành gì? lần cuối cùng em cầu xin anh, xin hãy chôn cất em ở giữa khu vườn tường vi trước cửa nhà mình, bởi vì đó là nơi duy nhất anh thật lòng yêu em." 𝘢𝘶𝘵𝘩𝘰𝘳 : 𝘭𝘪𝘭𝘺 𝘢𝘯𝘯�...