Yoongi ơi, nếu có kiếp sau em muốn được làm hòn đá cùng với anh.Anh đang cười chứ gì? Chắc anh phải lăn lộn ra vài phút rồi mới đọc được tiếp dòng này của em ấy nhở. Ừ thì mở đầu thế này kỳ cục thật. Nhưng mà đâu có ai được bình thường khi yêu đâu anh. Chúng ta đã và sẽ còn làm nhiều trò còn dị dạng hơn thế này nữa cơ, nên anh hãy dành mấy tiếng khúc khích này cho lần khác đi. Vả lại chắc anh đang đọc lá thư này lúc trước khi đi ngủ, đừng có làm mình trở nên phấn khích quá, em biết rồi anh sẽ không ngủ nổi đâu.
Em đã nghĩ mấy tháng nay rồi, nghĩ nhiều lắm, ừ thì em biết nghĩ nhiều là không ngoan đâu, rồi anh sẽ cằn nhằn em suốt như vậy chứ gì? Hiểu anh quá rồi mà cái đồ lắm lời. Nhưng mấy tháng nay anh đâu có cạnh em, thế nên em lại phải nghĩ. Chúng ta yêu nhau thời bình mà cứ như thời chiến vậy. Em không có giận dỗi anh gì đâu nha, đừng có suy diễn đó, không hề. Người yêu em là idol nổi tiếng toàn cầu cơ mà, em hiểu rằng anh cực kỳ bận rộn, vậy nên nếu có tức anh thì chắc phải tức đến già luôn mất, anh sẽ còn đi và phải đi nhiều. Em chỉ thấy buồn cười thôi. Cái kiểu gì mà khi anh đi công tác thì em ở thành phố, rồi khi em phải đi tới đúng chỗ anh ở thì anh lại được về vậy chứ? Cùng sống chung một thành phố mà số lần em gặp anh trong năm lại đếm trên đầu ngón tay luôn. Bà ngoại kể em nghe chuyện ngày xưa yêu ông thời chiến, còn chẳng mệt bằng em và anh toát mồ hôi ngồi xếp lịch trình hàng tháng trời chỉ để gặp nhau như bây giờ.
Sao tự dưng tới đây em lại thành than thở với anh vậy? Điên mất thôi, dạo này nhiều việc quá. Chỉ là, tự dưng em nghĩ lan man đến cái giấc mơ kiếp sau mà anh nuôi dưỡng ấy, anh đã mong như vậy thì để em ước cùng với. Chắc cũng chẳng ai đủ kiên nhẫn để dừng lại ở góc xó xỉnh nào đó ngắm chuyện tình của hai cục đá đâu, nên chúng ta có thể đứng cạnh nhau hoài như vậy anh ha. Anh sẽ không phải mặc một mớ áo khoác và khăn choàng lộm cộm nữa, cũng không cần phải dúi hết tóc vào trong mũ làm chi cho nóng nực, không sợ bất cứ ai nhận ra hay một chiếc máy ảnh vô duyên nào đó bám đuôi. Chúng ta có thể cùng nhau mặc đồ đôi thật thoải mái rồi dạo quanh phố vào một ngày nắng đẹp, ghé vào ăn thử ở một quán lề đường, chụp ảnh (đăng lên sns nữa cho người ta tức chơi), và lòng vòng quanh mấy cửa tiệm đồ cũ nữa. Cảm giác khi lục tìm những món đồ xưa cũ mà chính bản thân mình không biết sẽ tìm thấy gì luôn làm em yêu chết đi được ấy. (Dĩ nhiên là không bằng yêu anh rồi.)
Í, mà quên mất, nếu làm đá thì chúng ta không thể làm vậy đâu.
Có khi chúng ta sẽ còn không thể tự di chuyển mình để nhìn thấy nhau, không thể nói, cũng không thể nắm tay nữa. Nhưng nếu được đặt cạnh nhau thì vẫn vui mà phải không Yoongi à? Anh sẽ là cục đá bự hơn ở trước, còn em là một cục nhỏ hơn ở sau. Ngày qua ngày, em sẽ chỉ đứng vậy và ngắm anh thôi. Cho tới khi đi hết kiếp đó luôn. Một ý nghĩ lãng mạn dở hơi quá mức anh nhở. Nhưng anh có biết sao em chỉ muốn làm cục đá be bé thôi hông? Vì nếu anh lớn hơn em í, thì trong mắt em bé xíu xiu này sẽ chỉ có mình anh thôi đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
bangtan *・゜゚・* oneshot collection
Fanfictổng hợp oneshot bangtan x fictional girl _ toàn bộ cover fic thuộc về blog @He is the sun 1997 trên facebook.