trà đen ngày chủ nhật - pjm

117 9 2
                                    

trà đen ngày chủ nhật

park jimin - fanfiction girl

ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ

black tea classic;; 25/11/2018

lau cafe;; cầu giấy —


Tớ gặp cậu, vào mỗi sáng chủ nhật.

Đến quán, gọi một cốc trà đen, uống thì ít mà ngắm cậu thì nhiều. Có hôm gọi tới ba lần trà mà vẫn nán lại 'thêm chút', dù cả sáng chỉ uống toàn nước là nước tới no. Chỉ vì cậu vẫn còn ở đó, và thế nên tớ chẳng muốn về. Bao giờ cậu cũng ngồi một góc, lặng lẽ. Nhấm nháp ly trà đen cổ điển mà đá nhiều hơn trà, với vài cuốn sách dày cộp những chữ. Mà chẳng bao giờ cậu chịu ngồi những tầng dưới đâu, lần nào cũng chọn tầng tư cao nhất, báo hại tớ hôm nào cũng leo lên mệt nghỉ. Mà cũng ngàn lần như một, cậu chỉ ngồi cạnh cửa sổ thôi. Để những tia nắng vàng rơi lên mái tóc, lên hàng mi dài luôn chăm chú vào những trang sách, lên những ngón tay gõ nhịp xuống mặt bàn. Khoảnh khắc ấy nhìn cậu mới toả sáng làm sao, dù chỉ có góc nghiêng, góc nghiêng thôi đấy.

Tớ nhìn cậu, mà nắng rọi qua tim.

Cậu này, nói xem tớ có trẻ con không đây? Chỉ vì cái hình ảnh đó cứ quẩn quanh trong tâm trí mà tuần sau, sau nữa, sau sau nữa tớ cứ mò tới quán. Lạ lùng, nhỉ? Trước tới nay tớ hiếm khi vào các quán cafe, hình như mấy nơi ấy chẳng hợp với tớ gì cả. Chúng quá đông người, thật phiền phức. Lại quá ồn ã, thật đau đầu. Mà nước thì đắt, thật tốn tiền. Nhưng mà vì cậu, cứ thế mà tự dưng tớ lại thấy mình hợp với nơi ấy tới lạ kỳ. Hầy, có phải tớ quá trẻ con rồi không?

Ughhh, có ai nói với cậu rằng con trai mặc hoodie cũng hấp dẫn không kém sơ mi trắng chưa? Chưa à? Vậy để tớ nói nhé, đẹp trai lắm đó. Duyệt một ngàn lần. Mà chưa kể, cả phụ kiện và tai nghe cũng rất hợp nữa. Thật sự thì đây chẳng phải style thường thu hút được tớ ngay từ cái nhìn đầu tiên đâu, nhưng sao hình ảnh của cậu cứ dính vào trí nhớ tớ mãi. Chắc tại tớ không thể tả hết được thần thái của cậu, sự-thần-thánh khi ấy. Ngôn từ của tớ không phải là ít, nhưng để tả cậu thì không bao giờ đủ được. Vì thật quá khó để có thể tìm từ ngữ phù hợp khi nói về người mình thích, phải không nào?

bangtan  *・゜゚・*  oneshot collectionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ