❤️CHƯƠNG 9❤️Mặc cho tiếng chuông điện thoại không ngừng reo vang Trương Mẫn vẫn không có ý ngó ngàng đến nó. Anh vẫn chạy xe trên đường vắng một cách vô định, không biết bản thân muốn đi đến đâu, phải đi đến đâu.
Đến khi ánh trăng treo trên cao thì Trương Mẫn mới hồi thần, anh chạy đến ngoại ô rồi, rất xa nơi anh muốn trốn đi, rất xa người anh đang muốn gặp nhất.
Xung quanh tỉnh lặng chỉ có ánh đèn xe của anh và những đốm sáng đèn đường trải dài, anh tấp vào cạnh rìa đường, từ đây nương theo ánh đèn có thể thấy cánh đồng lúa trải dài gần như vô tận.Anh bước xuống xe, tay cầm lấy điện thoại mở màn hình liền thấy mấy chục cuộc gọi nhở, tin nhắn cũng đầy không ngừng nhấp nháy thông báo cầu mở xem.
Trương Mẫn chọn gọi cho Hạo Nhân trước, anh chỉ nói ngắn gọn bản thân muốn yên tĩnh vài ngày, giao lại công việc cho cậu, sau đó liền bỏ qua tiếng la thất thanh bên kia dứt khoát dập máy.Sau đó anh nhấn đến tên Lăng Duệ trên danh bạ, anh nhìn thấy ngón tay mình khẽ run nhẹ nhưng dù không muốn thế nào anh vẫn bấm gọi đi.
Tiếng chuông đổ một hồi đầu dây bên kia liền bắt máy, giọng nói Lăng Duệ lo lắng vang lên , vẫn ấm áp như vậy."Em đang ở đâu!?Tại sao cả ngày hôm nay anh gọi cho em không được!?"
"Có công việc gấp đột xuất thôi!" - Trương Mẫn lạnh nhạt trả lời, anh kiềm nén tiếng thở dài trong lòng, anh muốn nhanh dập máy nhưng lại luyến tiếc thanh âm của người ấy.
"Em không sao chứ!? Anh đến chổ em được không !?"
"Không cần đâu! Hơi mệt mỏi thôi, công việc nhiều nên chắc tôi sẽ phải ở đây vài ngày. Anh không cần lo!"
"Khoan đã..."
Lăng Duệ không kịp nói thêm gì thì Trương Mẫn bên này đã dập máy, anh còn tắt luôn nguồn điện thoại, bóng tối ập đến như bao trùm không gian và mang theo cả nam nhân muốn gục ngã này.
Anh tuỳ tiện quăng điện thoại vào trong rồi đạp cửa xe trèo lên nóc, cả người buông lỏng ngước nhìn lên bầu trời đêm.
Cả dãy sông sao rất đẹp hằn sâu trong mắt Trương Mẫn, nhưng anh vẫn thẫn thờ vô định, tâm trí quanh quẩn tại thời điểm bản thân đón nhận thông tin . Anh muốn quên nhưng từng lời nói vẫn hiện rõ trong đầu không chút sai lệch..
Sáng hôm qua, Trương Mẫn sau khi chở Lăng Duệ đi làm thì lên văn phòng Lâm Tĩnh để nhận kết quả kiểm tra. Trong lòng còn bận lo lắng nhìn giờ sợ chậm trễ công việc, anh chính là không có sẵn tâm lý đón nhận biến chuyển , hay đúng hơn là không hề nghĩ sẽ còn một ngã rẽ khác trong cuộc đời mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tuấn Hạn] [Hoàn] KHÔNG HỐI HẬN
Fanfiction❤️❤️❤️ -Tên: KHÔNG HỐI HẬN -Au: me~^^ -Link wattpad : -Nhân vật : Lăng Duệ ( Cung Tuấn) x Trương Mẫn ( Trương Triết Hạn) -Thể loại: hiện đại văn, cường công cường thụ, huyễn huyễn. - Vài lời: 😁Đang có cảm hứng nên triển cho cả nhà một fic ngắn để đ...