#7: Nếu muốn quên một người

221 30 0
                                    

Sáng hôm sau, Hyundai Senior High School.

Sau hơn một tuần lễ, cho đến hôm nay mọi người mới thấy được cảnh tượng ấy trở lại.

Ở trường, ngoài giờ học ra còn lại là giờ giải lao hay ra về, bọn họ sẽ đều thấy Minnie ở bên cạnh Miyeom như hình với bóng, không rời nửa bước. Vì sau tối hôm qua, cậu và nàng đã giải quyết được hiểu lầm giữa cả hai nên nàng cũng không tránh né hành động của cậu. Nhưng điều kì lạ đáng nói ở đây, là dường như ai cũng cảm nhận được có gì đó khác biệt giữa cậu và nàng.

Dường như sự quan tâm, chăm sóc của cậu đặt lên nàng nay đã được nhân lên gấp mấy lần. Minnie chăm sóc nàng từng chút từng chút một, làm mọi cách để khiến tâm tình Miyeon có thể tốt hơn đôi chút sau vụ việc vừa rồi. Câu chuyện chia tay vẫn cứ ám ảnh trong đầu óc nàng, dai dẳng mãi chẳng thể ngưng nhớ đến dù chỉ một giây.

Chỉ một khoảnh khắc nhỏ ấy của Jungmin cùng cô gái kia thôi, nhưng lại làm nàng quặn thắt con tim đến kì lạ. Minnie từ tối hôm qua vẫn luôn ở bên cạnh nàng. Cậu lo cho nàng tới mức khuyên nàng về nhà cậu cho bằng được. Song, đến khi đã đêm muộn cũng phải đợi nàng say giấc thì cậu mới dám an tâm một chút. Nhưng là vẫn cứng đầu ngồi bên cạnh ngắm nhìn nàng đi vào mộng đẹp.

Sự quan tâm của cậu ngày càng biểu hiện rõ hơn, như mong Miyeon sẽ hiểu được lòng cậu. Nàng biết chứ, nàng biết cậu thích nàng. Nhưng suy cho cùng nàng vẫn nghĩ cậu chưa đủ chín chắn để định hình thứ tình cảm đó.

Sự ôn nhu của Minnie đặt lên nàng khiến nàng cảm thấy ấm áp lắm. Nhưng dù thế vẫn chưa thể khiến nàng đạt đến một chữ "thích" đối với cậu. Vì sao ư? Là vì thứ tình cảm vẫn còn lưu luyến vấn vương về người con trai ấy. Người con trai nàng đặt hết niềm tin lại là người đáp lại nàng sự phản bội đến đau lòng.

Nực cười thật! Vì một người chẳng xứng đáng mà buồn phiền? Miyeon thật ngốc biết bao. Trước đó cũng vậy, dù có tự mình nhận lấy tổn thương thì vẫn một lòng vì anh. Đến nay bị anh đâm một nhát vào trong tim, đau đớn đến thế nhưng vẫn không thể ngừng thích anh.

Muốn quên đi một người dù trong lòng vẫn còn vững nguyên tình cảm sâu đậm. Thì ra cái cảm giác ấy lại khốn khổ thế này. Mỗi ngày lòng như bị một tảng đá nặng trịch đè lên, nặng nề đến thở cũng cảm thấy thật mệt mỏi.

Miyeon lúc này chỉ muốn nhanh chóng quên được Jungmin, muốn quên đi những tháng ngày đã từng rất vui vẻ khi bên anh. Nhưng phải làm cách nào bây giờ?

.

"Em đã nói là hôm nay ở nhà nghỉ ngơi rồi mà. Đã bệnh rồi mà cứ cố tới trường làm gì." Minnie dịu dàng buông lời trách móc. Đôi mày đẹp nhẹ nhíu lại nhưng vẫn không giấu được sự lo lắng trong câu nói.

Kể ra mới thấy thật khổ. Sức đề kháng của Miyeon đã không được tốt rồi, tối hôm qua chỉ mặc mỗi chiếc áo mỏng mà còn đứng giữa cái se lạnh một hồi lâu. Để bây giờ bị cảm lạnh đến sốt như thế này. Đã vậy còn không chịu nghe lời cậu, cứ muốn đến trường học cơ. Báo hại cậu dù giờ vẫn đang trong tiết học, nghe tin nàng phải xuống phòng y tế liền không quan tâm đến giáo viên mà đeo balo chạy xuống với nàng.

|MinMi| Promise (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ