#9: Đứa nhóc của chị lớn rồi

218 32 0
                                    

Khoảnh khắc Miyeon siết chặt vòng ôm cùng Jungmin vẫn cứ ám ảnh tâm trí Minnie chẳng chịu ngừng. Tâm trạng theo đó tuột dốc hẳn, sắc mặt cũng không giữ được nét tươi vui trước đó. 

.

.

6 giờ chiều, buổi học đến đây kết thúc. Minnie vẫn mang theo bộ mặt ủ rũ, không chút sức sống ngồi lì một chỗ không chịu rời khỏi lớp. Chẳng giống như thường ngày cậu sẽ đi xuống cổng trường để đứng đợi nàng. Hôm nay Miyeon lại là người chủ động chờ cậu ở cửa lớp.

Trong lớp học giờ chỉ còn độc nhất hình bóng cậu. Minnie không chút ngần ngại chọn đại một chiếc bàn, lấy balo làm gối rồi thản nhiên nằm đó ngắm mặt trời dần lặn xuống đằng chân trời xa.

Lặng yên nhìn ngắm hoàng hôn vào buổi chiều tà, Minnie thầm cảm thán chúng thật rực rỡ và đẹp đẽ biết bao. Và nếu tâm trạng cậu lúc này cũng tốt đẹp như thế thì sẽ lại càng tuyệt vời hơn. 

Tâm trí vô thức lục lại một vòng kí ức, nơi khóe môi cậu lặng lẽ cong lên một nụ cười buồn. Đã có những buổi chiều thu, cậu và nàng là những đứa nhóc ngồi bên nhau qua lại vài ba câu nói. Khung cảnh bầu trời khi đó cũng chẳng khác hiện tại là bao. Cũng thật đẹp đẽ, rạng rỡ nhưng vẫn là không thể sánh ngang với người con gái ấy.

Minnie vẫn luôn ghi nhớ rõ nụ cười của nàng. Một nụ cười đơn giản vào buổi chiều thu nhưng lại là cội nguồn của thứ cảm xúc non nớt bấy giờ. Nó làm ánh mắt say mê của cậu nhìn nàng ẩn hiện tia xao động, khiến con tim cậu trong giây lát mà rung rinh chẳng ngừng.

Nhưng bây giờ có muốn thì cảnh tượng ấy cũng chẳng thể trở lại được nữa. Có lẽ là vì cả hai đã lớn và mỗi người đều mang trong mình một ý nghĩ riêng.

Tầm nhìn bỗng chợt tối sầm lại cũng là lúc Minnie cảm nhận được sự mịn màng đặt trên đôi mắt mình. Mùi hương thân thuộc từ phía sau vây lấy cánh mũi đủ để cậu biết người kia là ai.

"Chị chưa về sao?" Cậu cười gượng, từ từ gỡ bàn tay của nàng khỏi mắt mình.

"Chị muốn nói chuyện với Minnie một chút." Miyeon đáp, song cũng ngồi lên chiếc bàn bên cạnh cậu.

Trong lòng sớm đã dự đoán được chuyện nàng sắp nói là gì. Nghĩ đến lại thoáng chút đau lòng, nhưng cậu sẽ không từ chối nếu như nàng muốn chia sẻ đâu. Ngồi thẳng dậy bên cạnh Miyeon, cậu hỏi: "Chị nói đi, em nghe đây."

"Chuyện của chị và anh Jungmin, bọn chị đã quay lại với nhau rồi." Miyeon nói. Nụ cười hạnh phúc khi nhắc đến tên anh thu gọn trong tầm mắt như đánh vào nơi ngực trái cậu một cái đau điếng.

Miyeon tiếp: "Hóa ra là chúng ta đã hiểu lầm anh ấy. Anh ấy chỉ là bị ép buộc nên mới dẫn đến hiểu lầm thôi. Thật may mắn, rằng cuối cùng bọn chị cũng đã được hạnh phúc bên nhau."

Minnie ừ một tiếng coi như đã nghe. Thực chất sâu thẳm trong thâm tâm cậu sớm đã vỡ vụn rồi. Cậu không biết thế nào, nhưng trong lòng vẫn chẳng thể tin tưởng được những lời nói của Jungmin. Nhưng rồi cậu lại nghĩ, có lẽ là do lòng ganh tị cậu dành cho anh ta thôi.

|MinMi| Promise (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ