#13: Một chút rắc rối

256 28 0
                                    

Thời gian cứ thế trôi qua chẳng chờ đợi ai, chớp mắt một cái đã đến mùa đông lạnh lẽo. Cuộc sống của Miyeon lúc bấy giờ vẫn diễn ra như bình thường, ấy thế nhưng thứ cảm xúc lạ lẫm nơi ngực trái vẫn chưa thể nguôi ngoai. Và điều khiến nàng băn khoăn suy nghĩ nhất chính là đây, bởi cội nguồn của cảm giác ấy lại xuất phát đứa nhóc họ Kim kia.

Minnie ở hiện tại sao khác lạ với cậu khi trước quá. Ở cậu chẳng thay đổi quá nhiều đến mức không nhận ra, chỉ là vẻ mặt dần trở nên lãnh đạm và cũng ít nói hẳn. Cậu chẳng chờ đợi nàng ở dưới cổng trường, cũng không buồn đi bên cạnh trò chuyện với nàng thường xuyên như trước đây. Minnie thật sự muốn tránh mặt nàng như vậy sao?

Không có cậu bên cạnh, Miyeon sao cảm thấy thiếu vắng cùng trống trải quá. Nàng vốn chỉ có mình cậu là đủ thân thiết để chia sẻ chuyện buồn vui, hiện tại hoàn cảnh của cả hai như thế này, nàng đương nhiên cảm thấy cô đơn lắm chứ. 

Miyeon không biết giải thích mớ hỗn độn trong lòng lúc này như thế nào nữa. Chỉ biết mỗi ngày chỉ có thể trông thấy Minnie ở đằng xa, nhìn cậu đi bên người khác trò chuyện mà chẳng thể làm gì. Nàng nhiều lần muốn chạy đến bên cậu, nhưng vẫn luôn có cảm giác như có điều gì đó ngán đường chẳng chịu cho nàng cất bước. Khoảng cách giữa cả hai chỉ cách nhau có vài bước chân, nhưng sao nàng lại thấy quá đỗi xa xăm. Tựa hồ như dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng chẳng thể chạm tới. 

Trông thấy Minnie bên cạnh người khác, mỗi lần như thế đều có một cảm giác khó chịu dấy lên trong lòng Miyeon. Nàng lúc ấy như chỉ muốn chạy đến kéo cậu sang một bên, muốn ích kỉ một chút để giữ cậu cho riêng mình. Miyeon đã nhiều lần tự hỏi bản thân về thứ cảm xúc ấy, nhưng cuối cùng vẫn là chẳng có câu trả lời nào thỏa đáng. 

Một tiếng "thích" chăng? Miyeon lắc đầu nguầy nguậy khi nghĩ về điều này. Nàng chỉ luôn nghĩ bản thân đối với cậu đơn thuần là chị em thân thiết, vậy nên đã rất cố gắng để vứt ý nghĩ ấy ra khỏi đầu mình. Nhưng có vẻ hơi khó, bằng chứng là từng ngày trôi qua, thứ cảm xúc đó lại lớn hơn một chút.

Rồi thời gian cứ thế trôi qua, mỗi ngày đều phải trông thấy Minnie đi cùng những người bạn của cậu mà chẳng thèm đoái hoài đến nàng. Miyeon lúc này nghĩ bản thân chắc bị ngốc mất rồi, bởi mỗi lần như thế nàng đều cảm thấy có chút buồn bã trong lòng, sau đó là chút bực dọc pha lẫn uất ức vô duyên vô cớ, chẳng rõ nguồn cơ.

Kể ra thì nghe chẳng có gì mấy to tát, nhưng đôi khi những điều đơn giản lại có sức nặng đến khiến người ta ngỡ ngàng.

Đơn giản chỉ vì một nụ cười dịu dàng, một chút tinh tế của Minnie đối với những người bạn của cậu mà khiến Miyeon cứ trầm ngâm không thôi. Nàng nhớ vào mấy đêm hôm đó, nàng đã suy tư, trăn trở nhiều đến mức 2 - 3 giờ sáng mới có thể vào giấc.

Khi ấy nàng nhớ rằng bản thân vô cùng ủy khuất dù rõ ràng Minnie chẳng đả động gì đến nàng. Nụ cười nắng ấm của cậu, ôn nhu dịu dàng cùng quan tâm chăm sóc của cậu trước giờ đều dành cho nàng. Bỗng dưng bây giờ cậu không ở cạnh nàng nữa, đồng thời đem hết thảy những thứ đó đặt lên những người khác liền khiến nàng có chút không hài lòng. 

|MinMi| Promise (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ