1, Thân thế cẩu huyết

1.3K 58 18
                                    



1, Thân thế cẩu huyết
Nhân sinh của Lâm Trạch Tuyên là một vở kịch, mặc dù anh vừa mới trải qua được hơn hai mươi năm cuộc đời.
Lâm Trạch Tuyên hoàn mỹ tựa như một quý công tử mẫu mực được tỉ mỉ xây dựng nên trong tiểu thuyết, sinh ra đã ngậm thìa vàng. Anh là người thừa kế tương lai của tập đoàn Diệu Khang, được định sẵn là sẽ đứng ở đỉnh kim tự tháp, trên một đám người. Lâm Trạch Tuyên vẫn luôn như cha Lâm mẹ Lâm kỳ vọng, làm một đứa trẻ nghe lời cầu tiến, từ nhỏ đã có thành tích học tập ưu tú, khi còn học cấp ba đã trực tiếp được tiến cử vào trường nổi danh, phẩm hạnh đoan chính không có sở thích xấu, cho đến bây giờ học đại học năm hai anh vẫn chưa bị đánh giá một lần, không hút qua một điếu thuốc, không có cúp một lớp nào.
Có thể là ông trời cảm thấy tiểu thuyết cuộc đời của Lâm Trạch Tuyên còn chưa đủ kịch tính trớ trêu, cho nên đã viết thêm một chút tình tiết máu chó vào cuộc đời của anh, thế là vừa có kết quả xét nghiệm ADN, Lâm Trạch Tuyên vậy mà lại không phải người thừa kế của Lâm gia, bởi vì anh vốn dĩ không phải là con ruột nhà họ Lâm. Trần Kiếm Hoa, người mà anh gọi là cậu hơn hai mươi năm mới là thật sự là cha ruột của Lâm Trạch Tuyên, còn mẹ ruột là tiểu tình nhân bị Trần Kiếm Hoa làm to bụng rồi vứt bỏ.
Cũng không biết người mẹ đẻ mà anh chưa bao giờ gặp mặt kia xuất phát từ nguyên nhân gì mà không phá bỏ thai nhi này, cuối cùng vẫn sinh anh ra, hơn nữa quyết định chọn sinh cùng với mẹ Lâm ở bệnh viện tư nhân có chi phí đắt đỏ này. Sau đó đem Lâm Trạch Tuyên và con ruột Lâm gia, dùng ly miêu mà đổi lấy thái tử. Hệ thống theo dõi của bệnh viện hai mươi mốt năm trước vẫn còn chưa sát sao, trẻ mới sinh lại giống hệt nhau, thế là anh liền thay thế con ruột nhà họ Lâm làm thiếu gia hai mươi năm. Mà quý tử thật sự của Lâm gia bị mẹ đẻ của anh đưa đến viện phúc lợi, vài năm sau được một đôi vợ chồng vô sinh nhận nuôi.
Con ruột Lâm gia anh cũng quen biết, chính là tình địch của anh, bạn học cùng trường cấp ba Trương Vịnh Ninh. Duyên phận chính là thứ kỳ diệu như vậy, vận mệnh định sẵn bọn họ nhất định phải gặp gỡ.
Thật ra hồi học cấp ba anh cũng không hề biết Trương Vịnh Ninh, sau khi lên đại học được Lương Bạch Du giới thiệu mới quen biết hắn, anh cùng Trương Vịnh Ninh kỳ thực cũng không thân thiết lắm, nhiều nhất cũng chỉ là quen biết xã giao mà thôi, bởi vì người anh thích là Lương Bạch Du. Lần đầu Lâm Trạch Tuyên gặp Trương Vịnh Ninh đã vô cùng thất vọng, bởi vì ngay từ đầu anh có kỳ vọng rất cao đối với hắn, anh tưởng rằng người Lương Bạch Du thích nhất định sẽ ưu tú hơn rất nhiều so với anh, nếu không thì Lương Bạch Du như thế nào lại bỏ gần trông xa thích Trương Vịnh Ninh mà không thích anh?
Sự thật chứng minh phỏng đoán chủ quan của anh tất cả đều sai rồi, dù đã bỏ qua tâm lý ghen ghét đối với tình địch thì trong mắt anh Trương Vịnh Ninh cũng quá tầm thường không có gì đặc biệt, gia đình làm công ăn lương, ngoại hình chỉ là sạch sẽ thanh tú, thành tích học tập cũng tạm được, một nam sinh như vậy ở trường đại học không phải có hằng hà sa số người sao? Bất kể là điểm nào Trương Vịnh Ninh cùng anh so sánh cũng đều không lại, càng miễn bàn tổng hợp tố chất.

Trước kia Lâm Trạch Tuyên thật khinh thường mắt nhìn của Lương Bạch Du, nhưng cuối cùng nhân sinh xoay chuyển của anh lại chứng minh con mắt tinh đời của Lương Bạch Du, cậu có thể xem thấu bản chất của việc trước mắt, Trương Vịnh Ninh là thái tử bị ly miêu tráo đổi, mà Lâm Trạch Tuyên hóa ra lại là kẻ trộm cướp đi cuộc sống tốt đẹp hai mươi năm của người khác.
Lâm Trạch Tuyên vừa tròn hai mươi tuổi nên hiểu biết đối với chữ yêu cũng không quá rõ ràng, không rõ cảm tình đối với Lương Bạch Du là nhiều ít nhưng yêu thích và mến mộ với cậu là thật. Lâm Trạch Tuyên bước vào thời kỳ dậy thì đã phát hiện bản thân không hề có tí cảm giác gì với những cô gái xúm xính váy hoa, chiffon hay nhung tơ xinh xắn, quần ngắn hay quần dài gì cũng đều không có hứng thú. Còn đám con trai xung quanh thì chỉ có Lương Bạch Du là có cùng hơi thở đồng loại với anh, hơn nữa Lâm Trạch Tuyên có cảm giác hứng thú với đồng loại.
Cha mẹ Lâm vô cùng nghiêm khắc với anh, yêu cầu anh phải thực xuất sắc nhưng không được kiêu căng, điểm thi vừa tròn sẽ không động viên hay khen ngợi, ngược lại bị trừ bớt một điểm Lâm Trạch Tuyên sẽ đối mặt với gương mặt lạnh nhạt vô cảm của họ, nên từ đó anh cũng không dám come out với gia đình. Lâm Trạch Tuyên chỉ có thể lén lút đối xử tốt với Lương Bạch Du. Nhưng những người xung quanh đều rõ ràng cảm giác được thái độ khác thường của anh đối với Lương Bạch Du, Cha Lâm mẹ Lâm biết chuyện liền gây sức ép, khiến Lâm Trạch Tuyên ngày càng trầm mặc ít nói, nhưng mặc kệ anh lạnh lẽo với ai, Lâm Trạch Tuyên khi đối xử với Lương Bạch Du đều nhiệt tình lại ngại ngùng, như một thiếu nữ hoài xuân. Anh họ Trần Khải Trung cũng chính là anh ruột của anh, vốn dĩ rất chán ghét anh, sau khi biết được anh vậy mà lại thích Lương Bạch Du càng không kiêng dè gì mà nói anh chính là đồ biến thái, thành tích tốt thì như thế nào? Còn không phải cũng chỉ là một thằng biến thái sao.
Con nhà người khác từ nhỏ liền sống trong một cái bóng ma gọi là "nhìn Lâm Trạch Tuyên người ta xem", khiến người anh bà con Trần Khải Trung trốn không thoát chuyện bị người lớn đem ra so sánh với Lâm Trạch Tuyên, vô cùng tra tấn tinh thần. Thế là Trần Khải Trung lôi kéo đám trẻ con xung quanh cô lập Lâm Trạch Tuyên, nhưng vốn dĩ Lâm Trạch Tuyên là kẻ không thích náo nhiệt, cho nên những ác ý và bạo lực lạnh bao nhiêu năm qua không có tạo ảnh hưởng xấu tới Lâm Trạch Tuyên, ngược lại, anh cảm thấy bên người an an tĩnh tĩnh cũng tốt.
Lại nói tiếp Lương Bạch Du thật là một vết nứt thật lớn trên con đường nhân sinh của anh, giao du anh tận năm năm nhưng cũng không thích anh, vừa quen biết Trương Vịnh Ninh nửa năm liền đổ hắn. Vì thường xuyên dẫn anh tham gia những buổi xã giao thượng lưu nên mẹ Lâm cũng có quen biết Trương Vịnh Ninh, cũng là do Lương Bạch Du giới thiệu, bà ấy thực nhanh liền cùng thanh niên rạng rỡ như ánh mặt trời đó nói chuyện vô cùng vui vẻ, thật sự hợp ý, còn nói sau này nếu muốn tìm nơi thực tập nhất định phải tới tập đoàn Diệu Khang nhà bọn họ, mẹ Lâm tự nhiên thế nào lại cảm thấy đứa nhỏ này có vài nét tương tự giống bà, Lâm Trạch Tuyên từ nhỏ chính là một đứa trẻ xinh đẹp, nhưng là mặt mày cùng bà lại không giống nhau chút nào. Sau này quen biết sâu sắc một ít, mẹ Lâm biết được Trương Vịnh Ninh là được nhận nuôi, Trương Vịnh Ninh thấy mẹ Lâm hòa ái dễ gần, liền cùng với Lâm mẫu nói ra những chuyện oán hận chưa từng nói với người khác, tuy rằng cha mẹ nuôi thật tốt, nhưng Trương Vịnh Ninh vẫn là có oán niệm đối với cha mẹ ruột chưa từng gặp mặt kia, muốn giáp mặt chất vấn bọn họ vì cái gì muốn vứt bỏ hắn, hắn thân thể

Tôi muốn ôm em nhiều một chút(EDIT) by Ái Cật Lý TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ