Tóm tắt chương IV
Ở bên ngoài truyền vào tiếng gõ của và giọng một cô gái nhẹ nhạng vang lên:
- Trần Gia và Hoàng Thượng đã tới giờ rồi ạ mong hai ngài mau ra dùng bữa ạ.
- Được rồi bọn ta ra ngay.
Tôi đi tìm bộ y phục ngày hôm qua nhưng lại ko thấy nên tôi đến hỏi cậu ta.
- Quần áo của tôi đâu?
- À ngày hôm qua tôi thấy nó hơi bẩn nên tôi đưa cho tì nữ giặt rồi! Quần áo mới tôi để ở chân giờng đó.
Tôi bước đến và mặc vào sau khi hoàn tất tôi và cậu ta ra ngoài để ăn sáng. Tới phòng ăn. Tôi cảm thấy thật.....
Khi còn ở thế kỉ XXI tôi không bao giờ được nhìn thấy thức ăn được dọn đầy bàn như thế này. Đúng là hoàng thượng thời này ăn sang thật đấy.
Tôi không quan tâm gì lắm nên đã vớ lấy một món nào đó trên bàn rồi đặt xuống chỗ mình. Món ăn được nêm nếm vừa miệng. Nói chung nó khá mgon.
Tôi nhìn sang Trương Ngạn Cao. Nhìn cách cậu ấy ăn thật giống......mẹ của tôi. Dáng vẻ dịu dàng ôn tồn. Đúng là tuyệt sắc mỹ nam.
Tôi chầm chậm, lấy thúc ăn cho vào miệng. Thấy tôi ăn Trương Ngạn Cao vui lắm.
Sau khi ăn xong tôi và Trương Ngạn Cao đến thư phòng. Giải quyết các vấn đề trong cung.
- Hoàng Hậu hồi cung. ( Giọng của một thái giám vang lên)
Nghe đến đây vẻ mặt của trương ngạn cao có vẻ không vui mà còn có chút tức giận. Không biết trước kia đã sảy ra lùm xùm gì giữa Hoàng Đế và Hoàng Hậu.
- Tại sao ả ta lại về lúc này. Lúc trước du ngoạn được sao không cút luôn cho rãnh nợ!( Trương Ngạn Cao lẩm nhẩm)
- Hoàng thượng ngài nói gì ạ??
- Không có gì ái khanh không cần phải hỏi.
Nếu lúc đó tôi gặp được tiên đế thì chắc rằng tôi sẽ hỏi người về sự việc trước đây.
Nghĩ ngẫm một chút mới nhớ ra Hoàng hậu hồi cung!? Vậy trước giờ Hoàng Hậu đã đi đâu? Thôi tôi tịnh tâm trở lại và bắt đầu đi đến cung của Hoàng Hậu thỉnh an.
Tôi bước trên con đường được trải đá. Vừa bước đi tôi vừa suy nghĩ không biết nên nói gì với Hoàng Hậu sau khi gặp mặt người. Tôi mãi nghĩ mà đã đến trước cung của Hoàng Hậu từ bao giờ không hay.
Tôi được một tì nữ đưa đến trươc mặt Hoàng Hậu.
- Bái kiến Hoàng Hậu nương nương.
- Ái khanh không cần đa lễ.
- Đa tạ Hoàng hậu khai ân.
Nói chuyện được một lúc tôi hỏi:
- Hoàng Hậu có gì căn dặn nữa không ạ?
- Ngươi nói như vậy là ý gì ! Không ưa bổn cung nên muốn né tránh ta phải không!?
- Thần nào có gan đó ạ! Hoàng hậu nói vậy là oan cho hạ thần quá ạ.
- Nếu ngươi không có thì tốt ngươi lui xuống đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Các Trần Lang Quân
RandomTôi là một người ở thế kỉ XXI tên Trần Thần Thần. Tôi là một y sĩ. Nhưng vì một số lí do mà tôi đã xuyên không trở về thế kỉ thứ VIII. Ở đây tôi gặp được Trương Ngạn Cao. Và sau khi trải qua bao nhiêu truyện tôi đã được xưng làm quý phi. Nhưng còn m...