"Anh bảo vệ em có được không?"
---
Phim ảnh gì đó cũng đi đến hồi kết thúc, bọn tôi vẫn giữ liên lạc.Tiêu Chiến vẫn như cũ đối tốt với tôi, xem tôi như một người em trai thân thiết. Tôi nghĩ nếu như anh ấy biết những suy nghĩ nhơ nhuốc của tôi đối với anh ấy, có khi lại hận không thể cách tôi càng xa.
Tôi thật sự rất nhát gan, Tiêu Chiến không thích tôi cũng không phải vấn đề gì quá lớn, tôi còn có thể nhân danh tình yêu mà làm hại đến anh sao, đương nhiên không.
Tình cảm của tôi thậm chí còn không thể đem ra ngoài ánh sáng, tôi đã nói rồi mà, tôi rất nhát gan, nhát gan không phải điều tốt, mà Tiêu Chiến thì xứng đáng với những điều tốt đẹp.
Qua gần một năm, bộ phim cũng phát sóng. Ngoài dự đoán của mọi người, bộ phim bọn tôi cùng nhau đóng hot rồi, anh ấy cũng bạo. Đã rõ chưa, tôi nói anh ấy sẽ nhận được nhiều điều tốt đẹp mà. Về phần tôi, tôi không phải là không muốn hot, tôi chỉ muốn thỏa mãn niềm yêu thích của mình, bạo hay không bạo không quan trọng.
Nhưng thời điểm đó, tôi cũng hot rồi, vì một bộ phim.
Chúng tôi xuất hiện cùng nhau trong sự kiện ra mắt, phỏng vấn, vẫn trò chuyện thân thiết. Trong mắt người ngoài hay trong mắt anh giống nhau, đều cho rằng bọn tôi là anh em tốt, vô cùng vô cùng thân thiết. Chỉ có tôi dơ bẩn như vậy, xem anh là người trong lòng mình.
Bọn tôi đi đi về về cùng với nhau, sự kiện cũng ngồi gần, tôi chỉ có thể tự mình lấy làm vui vẻ. Tôi biết nếu càng gần gũi với anh tôi càng không dứt ra được, thế mà tôi vẫn không cản nỗi mình. Làm sao có thể ngừng chứ, anh ấy tốt đến như vậy.
Bởi vì quá tốt, cho nên mới không phải của tôi.
Tôi nghĩ rằng mình cứ thuận theo tự nhiên là được, sau này sẽ quên anh mà yêu một cô gái nào đó, tốt hơn là người ngoài ngành đi, như vậy bọn tôi sẽ dễ dàng hơn. Nhưng mà tôi chỉ nghĩ được bấy nhiêu đó, làm sao để cô gái ấy xuất hiện thì tôi không biết.
Tôi không biết cách làm người khác giới chú ý, chắc là vì thế nên không có cô gái nào thích tôi. Tôi đột nhiên muốn quay trở lại năm mười ba tuổi, tôi sẽ chuyên tâm nhảy đường phố một cách chuyên nghiệp, chứ không đâm đầu vào một công ty giải trí, không đi đào tạo ở xa, không chật vật về nước, không vì kiếm sống mà đóng phim, không gặp một người tên Tiêu Chiến.
Nói thế không chừng bây giờ tôi vẫn là một tên chuyên nhảy đường phố thôi nhỉ, như vậy thật dễ dàng cho tôi, cũng thỏa mãn được niềm yêu thích nhảy múa đã đi cùng tôi gần mười lăm năm.
Nhưng mà như thế đấy, làm sau có thể như vậy chứ, làm sao có thể quay lại năm mười ba tuổi?
---
Tiêu Chiến vẫn tốt với tôi như cũ, còn tôi dĩ nhiên muốn cho anh những gì tốt nhất, tôi đã rất cố gắng để mối quan hệ này êm xuôi tiếp diễn như vậy.
Tôi nghĩ là mọi thứ sẽ không thay đổi, sẽ mãi như hiện tại, cho đến khi anh tránh tôi.
Tôi hơi hoảng sợ, sợ anh biết được tâm tư hèn mọn của mình. Đến khi đoàn đội nhắc tôi không cần thân thiết với Tiêu Chiến, tôi mới hiểu ra anh đang tránh hiềm nghi với tôi, sợ bọn tôi bị hắc vô cớ.
![](https://img.wattpad.com/cover/273160226-288-k237381.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Anh ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp.
FanfictionTác giả: Étienne Anh ấy xứng đáng với những điều tốt đẹp, mà tôi lại là kẻ vừa xấu xa vừa hèn nhát. LƯU Ý: TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU HÌNH THÀNH DỰA TRÊN TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ!