Chap 15

690 83 1
                                    

- Ừm...quan trọng cỡ lần đó em tỏ tình với tôi...

Nghe đến đây tài liệu trên tay Kim Duyên đang xem dở liền bỏ xuống, mặt vẫn điềm tĩnh ngước lên nhìn chằm chằm vào Khánh Vân, tuy nhiên trong mắt đã hiện lên tia kinh ngạc rõ thấy.

- Sao ? Chị nói... ?

Kim Duyên nghi ngờ hỏi lại.

- Tôi nói là tôi có chuyện cần nói với em, chuyện này rất quan trọng, quan trọng như là chuyện lần đó em tỏ tình với tôi. Yah Nguyễn Huỳnh Kim Duyên, em có phải là tổng giám đốc tập đoàn lớn hay không vậy hả ? Sao ngu ngơ vậy hả ? Tôi nói gì nãy giờ em không hiếu sao ?Em c...

Ngu ngơ ?

- Đi !

- ...hả ?! À đi đi, đi thôi.

-Tôi không có ý đó, tôi kêu chị đi ra ngoài !

Mặc dù nói chuyện với Khánh Vân nhưng ánh mắt lại không nhìn cô mà nhìn qua cánh cửa đang đóng.

- Wae ??? Tôi còn chưa được nói chuyện mà ?!?

- Nguyễn Huỳnh Mim Duyên, nhìn tôi này !

Khánh Vân lớn tiếng bước lại gần hai tay chống lên bàn làm việc của Kim Duyên. Ánh mắt nàng lạnh lùng hướng từ bàn tay cô đến chiếc điện thoại bàn bên cạnh. Cánh tay thon thả trắng nõn nhẹ nhàng nhấc máy.

- Alo, bảo vệ, trên đây có người quấy rối tôi, mau lên tiễn khách.

- Yahhh Nguyễn Huỳnh Kim Duyên ! Em đừng có quá đáng, hôm nay em sao vậy chứ ?!?

Khánh Vân cả gan hai tay ôm hai bên mặt Kim Duyên bắt nàng phải nhìn mình.

- Ừ đúng rồi tính tôi máu vậy đó ? Sao hả, không thích thì có thể đi về, từ đây về sau không cần gặp mặt nhau nữa, tôi chính là không mong gặp lại chị đó chị Vân, mau về với em gái mưa của chị đi. Đúng là phiền phức thật mà !

Kim Duyên tức giận xổ ra một tràng mặc dù nàng cũng không biết là mình đang nói cái gì nữa.

- Em...

Cạch.

Cánh cửa phòng mở ra, từ ngoài có 1 người đàn ông mặc đồng phục bảo vệ màu xanh đi vào, nhìn sơ qua cô cũng đoán được người này là ai. Người đàn ông đi lại cuối người chào Kim Duyên rồi quay qua nói với Khánh Vân.

- Xin thất lễ, mời cô đi theo tôi, tổng giám đốc không thích bị quấy rối.

Tuy là làm theo lời Kim Duyên lên đây ' tống cổ ' Khánh Vân ra ngoài nhưng thái độ người này lại rất lịch sự cũng khiến cô nguôi ngoai được phần nào.

Nhìn lại Kim Duyên, tốt nhất bây giờ nên rời khỏi đây trước, sau giờ tan tầm chiều nay gặp em ấy nói chuyện sau vậy. Mặc dù là nghĩ vậy nhưng trong lòng cô vẫn chưa hết ấm ức, không hiểu sao cất công đến đây lại bị đuổi về nữa.

- Được, xin lỗi anh, tôi không quấy rầy cô ấy nữa.

- Chào em !

Cô quay qua chào Kim Duyên một tiếng rồi quay gót mở cửa đi ra ngoài, người bảo vệ đó cũng đi theo sau cô. Vừa mở cửa đi ra thấy gương mặt ngạc nhiên của Bảo Hoàng nhưng cô cũng không bận tâm mà bước tiếp.

|Vân Duyên| Lớn đi rồi yêu [COVER]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ