Chương 1. Zhongli

8K 670 51
                                    

Trans: MinKyu


Note: Aether say rượu và Zhongli vô tình đi ngang qua đó

---

Aether ngồi bên vách núi và đung đưa đôi chân một cách vu vơ, đôi mắt dán lên vầng trăng tỏa sáng trên nền trời đầy sao. Khuôn mặt cậu đỏ bừng còn mọi thứ xung quanh thì xoay tròn như đang tua chậm vậy.


Venti vừa mới ghé qua đây, hẳn rồi. Đáng ra hắn tới để dạy cậu cách chơi đàn lia, thế nhưng chẳng hiểu sao vừa mới bắt đầu đã lôi ra một bình rượu bồ công anh. Aether thì đã quá ngán ngẩm với việc bị mọi người cấm cản, mặc cho cậu cũng sống được hơn một thiên niên kỷ rồi, vậy nên cậu đã nài nỉ và xin xỏ Venti cho tới khi hắn nói ‘Chỉ một ngụm thôi nhé’. Cuối cùng thì… họ uống sạch cả một bình.

Lúc đầu Aether vẫn cảm thấy ổn, thế nhưng ngay sau đó, cậu nhận ra tác dụng của rượu phải mất một lúc mới ngấm vào cơ thể. Nếu biết trước, cậu thề sẽ không uống nhiều đến vậy.

Ngay khi cậu định rời khỏi vách núi vì sợ mình sẽ bất cẩn trượt chân ngã trong tình trạng mê man này, cậu chợt nghe thấy tiếng bước chân khẽ khàng vang lên phía sau. Tiếng cỏ cây bị dẫm đạp càng rõ hơn cho tới khi người đó dừng lại ngay sau lưng Aether.

Aether nghiêng đầu và cười rạng rỡ.

-ào Zhongliii.

Chào buổi tối, Nhà lữ hành. Cậu cũng có thú vui tới đây thưởng trăng ư?” - Zhongli trả lời, và không mất quá nhiều thời gian để anh cau mày trước mùi hương sai sai trong không khí

Trước khi Aether kịp đáp lại, Zhongli đã tặc lưỡi và nói.

Mùi rượu nồng quá. Tên nhà thơ lang thang đó vừa mới ở đây đúng chứ? Hắn đúng là không hợp với hai chữ nho nhã mà.

Aether tỏ vẻ muốn thanh minh cho bạn mình.

Venti hông phải là… người thiếu nh- nho nhã…

Aether trở mình, quay lưng về phía vách núi và trừng mắt nhìn Zhongli. Thái độ đe dọa ấy lập tức bị vô hiệu khi cậu mất thăng bằng và suýt thì ngã lộn cổ. 

Một nét bối rối hiếm hoi xuất hiện trên gương mặt Zhongli. Anh vội vàng khuỵu một gối, nắm lấy hai vai của Aether và kéo cậu khỏi vách núi. Zhongli dùng hơi nhiều lực so với bình thường, khiến cậu cứ thế ngã nhào vào lồng ngực rắn chắc của anh.

Aether rên rỉ. Tác động đột ngột này khiến đầu cậu càng choáng váng hơn. Cậu vô thức ngẩng mặt nhìn anh, để rồi nhận ra hai người đang dựa sát tới nỗi chóp mũi sắp cọ vào nhau. Trong một thoáng sững sờ, Aether đã thầm liên tưởng đôi mắt của anh đẹp như một cặp thạch phách lấp lánh vậy.

Đôi mắt ấy rũ xuống dưới hàng lông mi, còn tay của anh thì giữ chặt sau gáy Aether. Zhongli vươn tới gần hơn nữa, và như một phản xạ tự nhiên, Aether cũng khép nhẹ mắt.

Đột nhiên, anh khựng lại, ngay khi đôi môi hai người chỉ còn chừa ra một khoảng trống nhỏ. Zhongli khịt mũi thêm lần nữa.

[Trans] [AllAether] Tựa Như Ánh Hoàng Kim Chói LọiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ