chap 16: Sự Thật Bất Ngờ!!!

5.7K 142 0
                                    

Hai tuần sau....

Nó và hắn đc mọi người chăm sóc tử tế,trong đó có cả ba mẹ và anh trai nó,trong 2 tuần qua, nó và hắn ngủ 2 tuần liền rồi,nhưn hắn tỉnh trc nó, nên hắn lập tức qua thăm nó ngay. ( Biểu tượng cảm xúc pacman ú cha tình củm dữ bây :v)

Hắn thấy Mun và Q.Anh cùng vs 1 số bạn nữa khác, họ thấy hắn cười rổi ra ngoài... Hắn ngồi bên cạnh nó, hắn nhẹ nhàng chạm lên khôn mặt nó, khuôn mặt thanh thản biết nhường nào, khiến hắn rất an tâm, hắn nhớ mang máng câu nó thíc hắn ( úi giời nhớ đc câu đó thôi hả? Biểu tượng cảm xúc pacman ) hắn ko nhịn đc cười, vuốt nhẹ mái tóc dịu dàng nói:

- "Nha đầu ngốc cũng biết cứu người khác đó chứ, dám bước vào giấc mơ của anh thế ngày thì anh có chết củq tỉnh dậy để yêu được em! Mọi thứ đã qa rồi anh đã nhận đc câu trả lời của em, nhưng anh muốn chính em nói câu đó lúc này, anh sẽ khiêng em về nhà luôn! Mau tỉnh nha."

Hắn hôn nhẹ lên trán nó, thì Mun và Q.Anh vào, Mun cười:

- "Chết nha, chết nha, dám hôn lén nha người ta nha, hơ hơ"

Ánh mắt nhỏ Q.Anh thì lộ vẻ ngưỡng mộ:

- "Tình củm quá đê! Yêu nhau lúc nào vậy? Sao ko nghe nói vậy cà?"

Hắn nhìn 2 đứa bạn nó, cố nhịn cười:

- " Nha đầu này chưa nhận lời tôi, tôi phải lén lút chứ sao!"

Mun chống tay ngang hông, cười:

- "Méc My cho coi!"

- "Tùy hai người."

Hai đứa nó cười khà khà như phát hiện ra châu lục mới vậy. Lúc đó thì ba mẹ nó đi vào.

- "Ồ. Huy Khánh, ba nghe mọi người nói, lúc phẫu thuật con gặp nguy hiểm phải không? Ba với mẹ định sang thăm con hôm nay thì con đã qua đây rồi!"

- "Vâng! Đúng là rất nguy hiểm!"

Mẹ nó ôm lấy hắn, vỗ vai:

- "Cảm ơn con, con đã cứu nó, cảm ơn con rất nhiều!Huy Khánh!"

- "Con có thể làm hơn thế!"

- "Cảm ơn con, cảm ơn! Mẹ nhất định sẽ cho hai đứa lấy nhau khi hai đứa tốt nghiệp!"

- "Cô ấy đã hứa với con lúc con đang nguy khốn nhất trong lúc phẫu thuật rồi mẹ!"

- "Vậy à? Ừ, tốt. Nhưng nếu nó quên, mẹ nhất định bắt nó lấy con bằng được!"

- "Con sẽ khiến cô ấy tự nguyện lấy con. Nhưng dù sao cũng cảm ơn mẹ!"

- "Ừ….Ừ… Qua đây ăn hoa quả nhé?"

Bà quay ra nhìn hai đứa bạn nó, cười:

- "Hai con cũng qua đây ăn cùng đi!"

Chúng nó cười híp mắt, lon ton chạy đến bên cái bàn đầy hoa quả.

Đúng lúc này thì Huy Nam bước vào. Mọi người đều nhìn anh. Nhỏ Q.Anh reo lên:

- "A!!!! Anh NAm, anh qua đây thăm My hả?"

Anh cười thân thiện:

- "Ừ…. Cháu chào hai bác, mong là cháu không làm phiền!"

Hắn nhìn anh, nhếch mép:

- "Có phiền đó."

Anh nghe thấy, nhưng vẫn cười thân thiện. Mẹ nó cười:

- "Không sao, con cũng qua đây ngồi với mọi người đi…"

Anh lễ phép cảm ơn mẹ nó. Nhẹ nhàng bước đến ngồi kế bên hắn, hắn cũng nhẹ nhàng xích ra xa. Ba nó ngạc nhiên từ vừa nãy, chưa nói câu gì hết, đôi mắt chỉ nhìn vào anh. Mẹ nó ngồi bên cạnh, đẩy vai:

- "Ông sao vậy hả?"

- "Nó….thằng nhóc đó…."

- "Được rồi….ăn đi…"

Rồi bà nhẹ nhàng đút miếng dưa vào miệng ông. Q.Anh cười:

- "Hai bác tình cảm ghê!!!"

Mẹ nó cười tươi đáp trả. Mun nhích qua ngồi cạnh anh Nam, hỏi:

- "Anh Nam, lễ tốt nghiệp của khối 12 cần bọn em không?"

Anh ta nhìn Mun:

- "Có. Bọn em luôn quan trọng trong mọi bữa tiệc mà."

- "Vâng. Vậy bọn em cần làm gì?"

- "Tổ chức ở nhà anh. Anh đã gửi thiệp mời cho các bạn cùng khối và một số bạn khác rồi, bữa tiệc này cũng mong có em, My, Q.Anh, Khánh tới tham dự. Anh cần em chuẩn bị tiết mục thôi!"

- "Lo trang điểm? làm tóc? Quần áo????"

Mun sốt sắng, Nhỏ Anh cũng trố mắt nhìn. Anh Nam cười:

- "Tiết mục sẽ cần đến trang điểm, làm tóc, quần áo, giầy dép…."

- "Hehe…ok…"

Quay sang hắn:

- "Huy Khánh, tôi mong gặp cậu trong bữa tiệc, thiệp tôi sẽ gửi tới sau. Mong rằng, chúng tôi được vinh dự nghe 1 bài sáo của cậu…."

Hắn không nói gì, chỉ gật đầu. Ba nó càng sửng sốt hơn khi cách nói chuyện hờ hững đó…. Thật không ngờ…..

Anh Nam lại đưa mắt nhìn ba mẹ nó:

- "Mong hai bác cũng tới dự lễ tốt nghiệp của chúng cháu, cuối tuần này. Cháu sẽ nhờ em Khởi My đem thiệp tới hai bác, cháu mong gặp mọi người!"

Mẹ nó cười hiền hậu:

- "Được rồi. Bác sẽ tới, không ngờ, hai bác già cả rồi mà cũng được dự lễ tốt nghiệp của bọn trẻ các cháu!"

- "Được gặp My ở đó, cháu rất mong được thấy hai bác đi cùng!"

Mun Hỏi:

- "Lúc đó chắc gì My đã ra viện?"

- "Anh đi hỏi bác sĩ rồi, Khởi My chỉ đang ngủ thôi, y tá nói, hôm qua cô ấy đã tỉnh, và có thể xuất viện cuối tuần này. Ông ấy nói đúng là kì tích."

Mẹ nó vui mừng:

- "Thật à?"

- "Vâng!"

Hắn cũng cười, đưa mắt nhìn nó. Thấy nó tỉnh.

- "Khởi My, em tỉnh rồi!"

Cả nhà chạy tới bên giường nó. Nó cười:

- "Gì mà tỉnh rồi? Người ta tỉnh từ tối qua."

Ba mẹ nó cười, nói chuyện với nó không ngừng nghỉ.

- "Ủa? Anh 2 yêu dấu của con đâu rồi?"

- "Đi làm rồi con à, anh nói, anh sẽ ghé qua tối nay."

Anh Nam nhìn nó:

- "Khởi My, cuối tuần qua dự lệ tốt nghiệp của bọn anh nhé? Anh sẽ gửi thiệp cho em sau, hôm nay anh quên mang đi!"

Nó vui sướng reo lên:

- "Thế á? Tiệc á? Em cực thích! Lúc ấy, em sẽ gửi tới anh một bài phát biểu và một bài hát hoặc gì đó! Họ sẽ đi cùng em chứ?"

Nó chỉ tay về phía Mun với Q.Anh. Anh gật đầu. Nó giơ tay lên cao tỏ vể vui sướng. Hắn từ đâu chen vô:

- "Này, sao không hỏi thăm anh? Anh là người cấy tủy cho em đó nhé, bây giờ anh vẫn còn rất đau đây."

Nó bỗng thấy tội lỗi, đúng là nó đã quên mất sự có mặt của hắn ở đây, chỉ là lỡ thôi:

- "Vậy cậu không sao chứ?"

- "Đau chết người, phải đi tiêm thuốc đây."

- "Tôi đi với cậu nhé?"

- "Khỏi cần."

Hắn đi ra đến cửa, nó cũng lật tung chăn lên rồi lon ton chạy theo hắn, để mặc mọi người trong phòng bệnh ngồi cười.

Hắn quay người, nó đập ngay vào ngực hắn. Hắn nhanh tay ôm lấy nó, đôi mắt nó tròn xoe, chớp chớp:

- "Sao lại dám đi theo? Không sợ anh thịt em trong 1 cái góc nào đó? Hay WC à?" ( Biểu tượng cảm xúc pacmannham hiểm qá nạ Biểu tượng cảm xúc pacman )

- "Tôi thách cậu đó."

- "Đừng có ngông cuồng thách anh như thế, anh làm thật đó."

- "Tôi cóc….

Hắn lập tức hôn lên môi nó, mắt nó chữ ô, chớp liên tục luôn. Hắn dựa thế đẩy nó vào sát tường, hắn bắt đầu trở thành một con thú đói, hôn nó thật sâu, thật điên đảo. Má nó đỏ ửng, nhưng vì đôi môi của hắn khiêu khích nó, nó liền đáp trả nụ hôn của hắn, tay ôm lấy cổ hắn làm điểm tựa. Lưỡi bắt đầu đi vào sâu bên trong rồi trêu đùa nó, mùi thơm cơ thể nam tính của hắn phả vào mũi nó, mùi bạc hà, mùi nó thích, thế là nó cứ cuốn trôi vào nụ hôn đó. Đôi tay của hắn không yên một chỗ, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể nó, đưa đôi tay vào bên trong, tay hắn chạm vào da thịt nó, nhẹ nhàng vuốt ve khiêu khích, lúc này, nó chợt tỉnh giấc mộng ngọt, đôi mắt mở to, hắn vẫn tham lam chiếm lấy môi nó, rồi rời khỏi môi, đến đôi tai, nó khẽ rùng mình. Rồi hắn lại tìm kiếm đôi môi nó, còn đôi tay thì không ngừng vuốt ve, tay kia định lần mò tìm cởi cúc áo, nó thở hổn hển, kêu lên( hề hề hơn nhạy cảm tý nha Biểu tượng cảm xúc grin ) :

- "Huy Khánh, dừng lại đã……"

Hắn lập tức nguôi cơn dục vọng của mình, tay hắn nhẹ nhàng rút khỏi da thịt nó, nhẹ nhàng cài lại cúc áo cho nó, rồi chống tay lên tường trắng, nhếch miệng cười:

- "Anh thật sự bị cám dỗ vì em, Khởi My."

- "Cậu…. dám làm thật sao?"

- "Này, anh phải nhịn rồi đó, đợi khi nào lấy em, anh sẽ cho em biết thế nào là khiêu khích, thách thức anh, trong một đêm thôi!"

- "Tên kia, cậu đang đau lắm cơ mà? Sao mạnh thế? Dối hả?"

Hắn cười, véo má nó:

- "Đau thật."

Rồi buông nó ra, bước đi. Nó cũng lẽo đẽo theo,ngập ngừng hỏi:

- "Mùi bạc hà sao?"

- "Cái gì cơ?" ( Biểu tượng cảm xúc pacman )

Hắn nghiêng đầu nhìn nó, đôi má nó bỗng đỏ rực lên, tai cũng đỏ chót:

- "Người của cậu có mùi bạc hà….." ( Biểu tượng cảm xúc pacman hơ hơ )

Hắn bật cười:

- "À….. Đó là nước hoa, anh thích nó."

- "Tôi cũng thích bạc hà… nó lôi cuốn tôi….."

- "À…. Ừ… anh biết rồi….."

Hắn cười nham hiểm rồi mở cửa phòng bệnh của mình, nó cũng chui vào theo.

- "Thiếu gia về rồi. Chúng ta tiêm thôi…"

- "Ừ."

Cô y tá lấy mũi tiêm. Nó ngồi ngoan ngoãn ngay bên cạnh hắn, nhìn chăm chăm. Mũi tiêm đó cắm vào da thịt hắn, nó nhăn mặt lại:

- "Đau không?"

- "Không."

- "Thật không?"

Lần này thì nó ngước đầu lên nhìn hắn. Cái khuôn mặt đẹp trai đó, nó bị trúng độc rồi@@. Hắn cười đẹp khinh:

- "Thật. Con trai, sợ gì mũi tiêm cỏn con này!"

- "Ừ."

Ngưng một lúc, nó lại hỏi:

- "Cuối tuần này, cậu đi dự tiệc tốt nghiệp của anh Nam chứ?"

- "Em nghĩ sao?"

- "À. Tôi muốn cậu đi chung."

- "Được."

Nó ngơ ngác nhìn hắn. Tưởng hắn sẽ từ chối ngay, vì nó biết, hắn gét anh Nam mà?

- "Anh tới đón em."

- "A….thôi…không cần…."

- "Đã nói là anh đón em mà. Lúc ấy hẳn đã ra viện rồi…."

- "Cũng được. Mà, cô y tá này ở với cậu suốt à?"

- "Ừ."

- "Cậu…. đã…. Làm gì chưa đó?" ( ghen hả chèn Biểu tượng cảm xúc pacman )

- "Gì? Em nghĩ anh là người như thế sao? Ít nhất người đầu tiên phải là em, anh mới can tâm được, rồi đến cô ta cũng chẳng muộn đâu!" ( Biểu tượng cảm xúc pacman nham hiểm dể sợ Biểu tượng cảm xúc pacman )

Hắn bật cười thành tiếng. Nó cũng thấy ngượng,mắng:

- "Chết tiệt! Đừng có đùa nha!"

- "Ai dô…. Đau quá đi…."

Hắn nhăn nhó mặt mày, nó bỗng nhiên lo lắng kinh:

- "Sao….sao thế???? Đau ở đâu? Gọi bác sĩ cho cậu nhé?"

Đôi mắt nâu của hắn nhìn gương mặt xinh đẹp của nó, rồi cười khì khì:

- "Haha… anh lừa em thôi…."

Nó dỗi, quay ngoắc mặt đi:

- "Chuyện này mà cũng đem ra đùa được."

- "Khởi My, làm bạn gái anh nha?"

Nó ngạc nhiên:

- "Sao?Cậu có điên không? Còn lời hứa với tôi đó, nhớ không tên kia?"

- "À… Nhớ…. “Được rồi! nếu năm lớp 11, lớp 12 cậu đạt loại xuất sắc, tôi sẽ mời cậu đi chơi, đồng ý hẹn hò với cậu, và nếu cậu đỗ đại học Kinh Tế – CHính trị – Xã hội với số điểm cao nhất thì tôi chấp nhận lấy cậu!” (giả giọng con gái Biểu tượng cảm xúc pacman )

- "Haha…Ừ…đúng đó…"

Khuôn mặt đẹp trai đó vẻ tủi thân lắm, giọng nghe phụng phịu:

- "Tưởng em quên rồi chứ? Nên anh thử lại lần nữa…có biết anh nói câu này nhiều lắm rồi không? Sao mãi em chẳng xao lòng thế? Em lạnh lùng quá!"

Nó nhìn điệu bộ của hắn mà không nén được cười:

- "Cậu còn lạnh lùng,vô cảm hơn cả tôi đó…"

- "Em không có trái tim, không có tấm lòng nhân ái…nên mới từ chối lời tỏ tình của anh hết lần này đến lần khác, chỉ cần anh nói: “Làm bạn gái anh nhé?” sau đó, anh sẽ nhận lại ngay mấy câu trả lời rằng: “Đồ điên; Anh mang đống nầy về đi; tôi không đồng ý đâu; tôi gét cậu lắm…” Làm anh nản quá đấy…." ( há há ai tưởng tượng cảnh này chắc mắc cừoi lắm nạ Biểu tượng cảm xúc pacman )

Ánh mắt tủi thân của hắn, giọng điệu trêu chọc của hắn khiến nó muốn cười một cách vô duyên quá đi…. Hắn đúng là biết đùa người khác mà! Nó cũng hùa theo:

- "Gì mà tôi không có trái tim? Không có lòng nhân ái chứ? Cậu mới là người không có thứ đó à nghe! Còn về việc cậu tỏ tình bị tôi từ chối thì chưa đến lúc…. Với lại bây giờ tôi gét cậu cực kì…."

Mắt hắn ánh lên vẻ giật mình:

- "Sao? Cứu sống khỏi tay Hoàng Lê Uyên, luôn bên cạnh âm thầm chăm sóc, bảo vệ; riêng việc hiến tủy cho em mà em cũng gét anh sao? Những bông hoa, những lúc anh xấu mặt trước đám đông, đến giờ em vẫn gét sao?"

Hắn đưa tay bóp trán:

- "Ôi trời, sao anh lại đi yêu một đứa như em chứ? khổ như thế mà chẳng được đáp lại…. Đã vậy, anh nhường em cho Huy Nam, không thèm nữa…." ( hên xui à nhượng ko đó nha Biểu tượng cảm xúc pacman )

Môi nó nhếch lên khiêu khích:

- "Thật không????"

Hắn chồm lên người nó, đè nó xuống giường bệnh, khuôn mặt đưa sát gương mặt xinh đẹp của nó, nhếch miệng cười:

- "Không bao giờ…. Đùa tý thôi…" ( hớ hớ )

Môi hắn từ từ nhích Môi hắn từ từ nhích lên trán, rồi hạ xuống trán nó một nụ hôn, tim nó đang đập loạn lên, nó biết mình thích hắn, nhưng cũng đừng để hắn nghe thấy nhịp tim của nó…. Hắn ghé sát xuống ngực nó, áp tai lên đó, rồi đối mặt với nó, cười:

- "Trái tim em thành thật hơn em đó, Trần Khởi My…."

Fanfic Tiểu nha đầu em là của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ