Chương 9: Chúng ta sẽ hạnh phúc chứ? (H+)

1.1K 67 42
                                    

Note: Thịt nguyên chương. Cân nhắc trước khi đọc 🤣🤣🤣🤣🤣.

"Mấy chuyện này đâu có quan trọng. Mình làm chuyện khác trước."

Hee Soo thất thần nhìn chiếc mũi tuyệt đẹp và đôi môi đỏ mọng của Seo Hyun, vẫn chưa kịp nghĩ ra "chuyện khác" là chuyện gì thì đã thấy người nhẹ bẫng, Seo Hyun nhấc bổng cô lên, đi thẳng vào trong nhà. Hee Soo dở khóc dở cười, cảm thấy hình như mình lại rơi vào miệng sói rồi.

Người gầy mà sao khỏe thế?

Seo Hyun đặt Hee Soo lên giường rồi nằm xuống bên cạnh, nghiêng người hôn cô. Seo Hyun hôn lên chóp mũi, lên má rồi vùi mặt vào mái tóc mềm mại của cô, hít hà mùi hương dịu nhẹ nhớ nhung đã lâu. Hơi thở nóng hổi của Seo Hyun phả vào gáy làm Hee Soo tê dại rụt cổ lại theo phản xạ. Một nụ hôn khác nhẹ nhàng đậu trên vành tai làm Hee Soo sửng sốt vì đó là một trong điểm nhạy cảm nhất trên người cô. Sao cái người này mới chỉ được có được cô một lần mà đã nắm rõ thế?

Còn đang ngây người thì môi Seo Hyun đã lại áp vào môi cô. Mềm mại, dịu dàng và tê dại. Seo Hyun dừng lại trên môi cô liếm cắn một lát, sau đó nhẹ nhàng tách mở miệng cô, lấy lưỡi luồn vào trong dò xét.

Phải đến nửa ngày Seo Hyun mới buông Hee Soo ra, gương mặt ửng hồng, đôi mắt sâu thẳm. Hee Soo nhìn Seo Hyun chăm chú, đầu óc mơ màng. Khóe mắt Seo Hyun ươn ướt, Hee Soo vươn người hôn lên đó, nước mắt Seo Hyun có vị mặn chát, cô thắc mắc:

"Sao chị lại khóc?"

Seo Hyun hôn nhẹ lên môi cô, thầm thì:

"Chị thương em."

Trong lòng Hee Soo vang lên tiếng lách tách như có thứ gì đó vỡ ra, không rõ là gì, cảm giác ấm áp từ tận sâu trong đáy lòng cứ thế chậm rãi chồi lên. Bỗng nhiên Hee Soo cảm thấy hơi ngượng ngùng và bối rối. Ánh mắt Seo Hyun nhìn cô si mê, vuốt nhẹ sống mũi cô rồi nắm chặt lấy tay cô, nỉ non:

"Hứa với chị, đừng bao giờ đột ngột rời đi nữa. Được không?"

Hee Soo nhìn Seo Hyun chằm chằm, trái tim như thắt lại. Seo Hyun đang ôm cô lúc này đây không còn là một Seo Hyun mạnh mẽ gồng mình gánh vác hết mọi công việc lớn nhỏ của gia tộc Hyowon, cũng không phải là người chị dâu vẫn âm thầm quan tâm cô nhiều năm qua, mà là một Seo Hyun vô cùng nhạy cảm, dễ cô đơn và tổn thương. Cô dùng cả hai tay nâng mặt Seo Hyun, dịu dàng hôn lên mắt chị ấy, giọng nghèn nghẹn:

"Em hứa."

Seo Hyun dùng chóp mũi cọ lên mũi cô, gương mặt hiện đầy vẻ thoả mãn. Cô khẽ túm lấy vạt áo Seo Hyun, hai tay run rẩy.

Người phụ nữ nằm cạnh lại tiếp tục hôn cô từ trán đến đôi môi, từ mí mắt đến vành tai, không bỏ sót chỗ nào. Hơi thở Hee Soo dồn dập hẳn lên, cô cũng cảm thấy cả người Seo Hyun đang nóng rực. Seo Huyn lật người nằm lên trên Hee Soo, cúi đầu hôn cô lần nữa, đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô, hơi thở của cả hai quấn lấy nhau. Cảm xúc tuyệt vời này khiến Hee Soo thấy dễ chịu vô cùng. Toàn thân Seo Hyun toát ra sự khao khát khó che giấu. Seo Hyun vòng một tay qua đầu Hee Soo, tay kia chậm rãi cởi hàng cúc trước ngực cô, miệng vẫn lưu luyến không rời đôi môi cô. Cởi xong áo Hee Soo, Seo Hyun mới tự cởi áo mình. Hee Soo nãy giờ vẫn ngoảnh mặt đi vì xấu hổ, bây giờ quay sang nhìn thì thấy người nằm trên đang chật vật. Seo Hyun cởi áo cô thì rất nhanh nhưng khi tự cởi áo mình lại khá vất vả, hai tay cứ run lên luống cuống. Hee Soo ngượng ngùng luồn hai tay đang ở hai bên ra trước ngực, giúp Seo Hyun một tay, mặt lại ngượng ngùng quay đi hướng khác. Seo Hyun quay đầu Hee Soo lại, giọng khàn đục:

[Completed][Mine] [Short fic] Hãy nói lời yêu [Sở hữu]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ