Kim Taehyung sau khi quay trở về Seoul lại tất bật với công việc của mình. Đường đường là tổng giám đốc của hai công ty lớn, lại bỏ bê công ty mấy ngày để chạy đi dỗ bạn nhỏ, công việc hiện tại đã chất thành núi rồi.
Đối với Kim Taehyung mà nói, công việc của hắn quan trọng hơn cả, một mình hắn nuôi biết bao công nhân. Đối đãi với nhân viên cũng tốt, luôn lấy nghĩa làm trọng. Chỉ là hắn không phải dạng người cởi mở dễ tính, nhưng hắn chỉ khó khăn với những người không biết điều. Tính cách của hắn là thế, không muốn nhiều lời, cũng không muốn quan tâm người khác thế nào, lại ít cười, cho nên luôn là bộ dạng tảng băng ngàn năm.
Nhưng từ khi gặp Jeon Jungkook, tần suất khuôn miệng của hắn hoạt động tăng lên đáng kể. Hắn có thể nói nhiều với cậu, hắn cũng sẽ cười nhiều với cậu, hắn còn lo lắng cho cậu. Muôn vàn những việc hắn chưa làm, cũng sẽ muốn làm cho Jeon Jungkook. Nhưng trong lòng hắn, lại vẫn chưa thể xác định đối với cậu là gì, hiện tại chỉ cảm thấy những việc hắn làm vì cậu, hắn đều cảm thấy vui.
Tại sảnh lớn của Kim thị, một chiếc xe Rolls-Royce màu bạc phiên bản dài dừng lại trước sảnh công ty. Nhân viên mở cửa xe bước đến, từ trong xe Kim Taehyung thân hình cao lớn bước xuống, hôm nay hắn mặc áo sơ mi màu trắng, quần tây màu trắng, tây trang cũng màu trắng, cúc áo hơi mở, nhìn vô cùng vương giả. Mọi người hay nói, người đàn ông nhìn quyến rũ nhất chính là lúc anh ta mặc tây trang.
Trợ lý Park Jimin cung kính đi đến, theo sau hắn đi vào cửa lớn công ty, báo cáo lịch trình công việc.
Park Jimin cũng là người đẹp trai xuất chúng, chiều cao có hạn, nhưng khác với Taehyung, Jimin bề ngoài không mấy chững chạc, tính tình lại vui vẻ thân thiện, đi đâu cũng treo nụ cười trên mặt, ai ai cũng thích.
Lúc hai người bước vào công ty, toàn bộ nhân viên đang làm việc cũng phải dừng lại, cúi đầu hô to chào " tổng giám đốc ". Kim Taehyung nhàn nhạt gật đầu không nói gì, nghe Jimin báo cáo bên cạnh. Bỗng đâu có một người đi tới, khoát tay Kim Taehyung, sau đó còn tựa đầu vào tay hắn. Miệng nở nụ cười gọi hắn.
" Taehyung "
Kim Taehyung nhíu mày, dừng bước, giựt tay ra khỏi người cô gái này, hắn ghét người khác động chạm vào người hắn, rồi mới liếc mắt nhìn cô gái kia.
" Cô là .... ?"
Trên mặt Han Hye-ri hiện lên một chút cứng ngắc, sau đó cô ta vội nói :
" Em là Hye-ri, trước đây chúng ta hay chơi cùng nhau ở nhà bà ngoại của anh"
Hắn hơi nheo mắt, tỏ vẻ đang nhớ lại, cũng đã nhớ tới cái tên này. Kim Taehyung chỉ nhớ tới, thời còn thiếu niên hắn thường ở nhà bà ngoại chơi, luôn có một cô gái lẽo đẽo theo hắn, mặc dù hắn vô cùng chán ghét, còn đẩy cô ta ngã, nhưng cô gái vẫn một mực theo chân tỏ tình với hắn, những ngày tháng sau hắn cũng không quay trở lại nữa, cũng không quan tâm đến cô gái này thế nào. Nhưng một sự thật là hắn không thể nào nhớ được mặt cô gái kia, cùng lắm cũng chẳng có quan hệ gì tới hắn. Sau đó mới lạnh lùng mở miệng hỏi :
" Làm gì? " - Ý hắn muốn nói tới đây làm gì, rốt cuộc rút lại chỉ còn hai từ làm gì.
"Em mới trở về nước, nhớ anh nên đến thăm, không được sao ? " - Hye-ri biết hắn là kiểu người gì, không quan tâm hắn ít lời, híp mắt cười nói
BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeKook] Được Kim Tổng Yêu Thương
FanfictionCậu là Jeon Jungkook - một diễn viên có niềm khát vọng nổi tiếng mãnh liệt. Anh là Kim Taehyung - tổng tài băng lãnh coi trời bằng vung. Kim Taehyung là người làm theo nguyên tắc. Đối với cậu lại luôn là ngoại lệ. Cả đời cậu chỉ mong ông trời dun...