ngày thứ 2; giọt nước tràn ly

399 45 1
                                    

Có lẽ ở chung với nhau, tối lại mới là khoảng thời gian thú vị và thoải mái nhất

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Có lẽ ở chung với nhau, tối lại mới là khoảng thời gian thú vị và thoải mái nhất. Khi ngoài trời bắt đầu dần ngả màu, đèn đường sáng lên, con người ta tự khắc cảm thấy serotonin như chạy dọc từ đại não đến khắp cơ thể. Họ có xu hướng muốn ngồi lại trò chuyện, đắm chìm vào bầu không khí ồn ào mang lại sức sống tuổi trẻ.

Yeonjun cũng không ngoại lệ, hơn nữa anh lại còn là một người hướng nội. Khí trời hôm nay thật sự rất tốt, anh thích âm thanh xì xào cười nói của đám học sinh ngồi quanh sân trường, nó làm tâm trạng Yeonjun tốt lên hẳn. Chàng trai thong dong sải bước, hai tay đút vào túi quần, trong giai đoạn lockdown kéo dài như bòn rút hết sinh lực của loài người như này, hiếm lắm mới xuất hiện một kẻ tích cực như anh.

"Anh làm gì mà lâu thế?"

Trước mặt, Shin Yuna vẫn đang không ngừng nhìn anh với ánh mắt quái dị, chỉ nhắn một cái tin kêu xuống mang cơm lên cho mọi người thôi mà mất tận 15 phút.

Kế bên là Chaeryeong và Taehyun vẫn đang không ngừng kì kèo nhau khay cơm nào nhiều hơn mà giành lấy, không hiểu sao ai lại cho hai đứa này ở cùng một nơi nữa.

Yeonjun đảo mắt quanh một vòng thì vô tình nhìn thấy một hộp sữa dừa bé bé trên chiếc bàn ở đằng xa liền nhanh chân đi tới chộp lấy, quay lại đặt lên mấy khay cơm mà Yuna đang cầm trên tay.

"Gì thế?"

"Mang lên cho Yeji."

Vỏn vẹn 4 chữ, sắc mặt của Yuna ngay lập tức tối sầm.

Nó vốn không phải là cầu nối cho hai người đó đẩy đưa qua lại với nhau, càng không phải là sắt đá mà không biết đau. Người mình thương thể hiện tình cảm với người khác qua trung gian là mình thì ai mà không tức giận? Yuna không có ác cảm với Yeji, nhưng nó cũng không muốn thân thiết với cô, khi người nó thích mãi chẳng nhìn ra tình cảm của nó bởi vì hình bóng của cô trong tim Yeonjun quá lớn. Nó ghét Yeonjun, ghét cay ghét đắng, nhưng sau cùng thì trái tim nó lại thương kẻ đó khôn nguôi.

Như giọt nước tràn ly, Yuna một phát đập mấy khay cơm xuống bàn, làm cả canteen ồn ào ngay lập tức trở nên im bặt đến đáng sợ. Đến cặp mèo chuột kế bên đang nheo nhéo không ngớt cũng bị dọa cho đứng hình, tuyệt nhiên không dám nói thêm bất cứ lời nào.

Một tiếng rầm như kinh động cả đất trời khiến vẻ mặt của Yeonjun hết 10 phần đều là sợ hãi, anh khẽ liếc qua đám người đang ngồi gần đó đều đưa mắt sang bên này, thêm mấy cô phục vụ đang dở việc cũng phải ngó ra vì sợ học sinh ẩu đả. Anh to mắt nhìn Yuna nãy giờ đang cúi gằm mặt xuống không nói lời nào, cánh tay đang chửng hửng giữa không trung chưa kịp vỗ vai hỏi thăm xem nó bị làm sao cũng phải vội thu về.

txt.itzy 𖧐 khai sáng tương laiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ