Ngoại truyện

129 19 3
                                    

Lâm Nhã Nghiên mang thai nhờ thụ tinh nhân tạo. Sau 9 tháng 10 ngày cuối cũng cô cũng hạ sinh 1 đứa bé gái. Vừa nhìn đã yêu thích đứa bé này, cô không ngần ngại để cho cô con gái bé nhỏ cùng tên với mình. Cô bé với cái tên là Danh Tỉnh Nghiên.

Mới đó mà đã 20 năm trôi qua. Cô gái bé nhỏ ngày nào bây giờ đã trưởng thành, ra dáng 1 thiếu nữ. Càng lớn cô con gái này càng giống Nhã Nghiên, 2 răng thỏ trông rất đáng yêu. Nhưng tính cách thì lại vô cùng giống với Danh Tỉnh Nam, vì vậy mà toát ra vẻ lạnh lùng, được rất nhiều người để ý đến.

Danh Tỉnh Nghiên đang ngồi vẽ tranh thì điện thoại có thông báo tin nhắn. Vô tình Nhã Nghiên nhìn vào màn hình điện thoại của con gái mình, 1 hình ảnh thân quen. Hình bóng người con gái mà cô chưa bao giờ quên được.

- Con gái ngoan. Con đang hẹn hò sao?

- Đâu có đâu mẹ. Con gái mẹ chỉ chuyên tâm học hành.

- Vậy cái người mà con chụp chung ở màn hình điện thoại là ai?

- Yahhh...mẹ này. Đây là bạn chung lớp với con thôi. Bạn ấy có gì để mà thích chứ, chỉ được học giỏi, xinh đẹp, chơi giỏi bóng rổ thôi.

- Hôm nào rủ bạn về nhà chơi đi.

Nhã Nghiên khẽ bật cười trước con gái nhỏ của mình. Tính tình thì giống Tỉnh Nam thật, nhưng không hiểu vì sao ở chuyện yêu đương thì lại cực kì giống tính cách của cô. Cảm nhận con gái của cô đã lớn thật rồi, bây giờ còn biết yêu.

Sau khi nghe lời mẹ nói vậy, Tỉnh Nghiên cũng không e ngại mà rủ người bạn này về nhà mình chơi. Ít ra phải lấy lòng mẹ cô trước đã.

- Dạ chào dì. Con là Châu Tử Du, bạn cùng lớp với Tỉnh Nghiên.

Từ lúc thấy Châu Tử Du bước vào cửa. Nhã Nghiên như không tin vào mắt mình, cô như bất động. Chẳng còn để ý đến những lời người đối diện đang nói. Thật sự con bé quá giống với Chu Tử Du của cô. Cũng may bây giờ con bé chỉ mới 20 tuổi, nếu không cô sẽ nghĩ rằng suốt ngần ấy năm Chu Tử Du vẫn còn sống.

- Mẹ..mẹ... - Thấy mẹ mình không phản ứng Tỉnh Nghiên cũng nhanh lay người mẹ mình.

- Chào cháu. Cháu nói cháu tên gì?

- Dạ con tên là Châu Tử Du ạ.

Nhã Nghiên cố gắng giữ nhịp tim của chính mình. Chẳng những vẻ bề ngoài giống, đến cả cái tên cũng giống người đó. Tỉnh Nghiên có điện thoại nên cũng nhanh chóng rời khỏi đó, bỏ lại 2 người đang ngồi đối diện với nhau.

- Nhà cháu ở đâu?

- Dạ nhà cháu cũng ở gần đây ạ. Nằm ở khu phố bên cạnh.

- Cháu phải người ở đây hay không?

- Dạ từ bé cháu đã sinh sống tại Mỹ. Chỉ mới trở về Hàn gần 1 năm nay. Cho nên là tiếng Hàn của cháu còn hơi khó nghe.

- Cháu hiện đang sống cùng ba mẹ?

- Dạ không. Cháu sống cùng bà ngoại.

- Vậy ba mẹ cháu đâu? - Hỏi đến đây Nhã Nghiêng tự thấy bản thân hơi đường đột, cảm giác giống như tra khảo.

Mãi Bên Nhau (NaTzu_TzuNa)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ