[ Biến mất ]
"Tên nhóc kia, sao hôm nay không tới nhỉ?"
Sáng ngày ra, Quang Minh ăn vội một chiếc bánh mì rồi đến phòng làm việc. Từ đêm qua anh đã có cảm giác bồn chồn rất khó chịu, sau sự việc ngại ngùng hôm qua anh vì quá ngại mà trốn ra ngoài sân tập luyện của MECH để trấn an bản thân. Lúc đó anh thấy chính mình rất kì quái, rõ ràng là nhóc kia đang nằm đè lên người anh thế mà anh chẳng phản ứng gì, không hẳn là quá bất ngờ những cũng không thể làm chủ được bản thân. Lúc đó anh chỉ muốn thời gian dừng lại một chút để anh được ngắm nhìn rõ hơn Quốc Hoàng. Tuy đã ở bên nhau bốn năm, người ngoài nhìn vào có thể sẽ nghĩ cả hai là người yêu nhưng thực tế là một mối quan hệ bạn bè còn chẳng có. Anh và Quốc Hoàng ở bên nhau rất lâu nhưng vẫn là không phân rõ ràng mối quan hệ
Anh không hẳn là không có tình cảm với Quốc Hoàng, chỉ là..... nó không thể gọi là thích hay yêu được... anh chỉ đơn giản xem Hoàng là một người em trai của mình... không hơn không kém. Nói thế thì chẳng phải tàn nhẫn quá sao? Ừ, con người anh là vậy đấy. Anh chỉ muốn một mình, không cần ai bên cạnh cả và anh cũng không muốn mở rộng trái tim mình để đón nhận ai. Có thể anh chưa từng yêu ai nhưng việc đón nhận một người cũng chẳng phải chuyện dễ dàng đối với một người như anh
Từ đêm qua anh đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ là nên nói rõ với cậu ta và cũng nên có một lời xin lỗi. Nhưng có vẻ anh đã chậm rồi
- Hả? Cậu nói cậu ta không trở lại nữa là sao? - Quang Minh tức giận đập mạnh hai tay trước bàn làm việc của Tuấn Nam
- Không trở lại là không trở lại nữa, cậu vẫn chưa hiểu sao? - Cái tên này cũng thật là, đã bảo là em ấy không trở lại nữa, vậy mà không chịu tin
- Cậu nói dối, chẳng phải cậu ta bảo sẽ theo đuổi tôi đến khi nào tôi đồng ý sao? Bây giờ lại bỏ cuộc? - Tuy ngoài mặt là đang khinh bỉ nhưng bên trong thâm tâm anh lại có chút buồn
- Ừ, em ấy bỏ cuộc đấy, chẳng phải cậu là người cứng đầu sao? Giờ lại chuyển sang trách Quốc Hoàng không đủ kiên nhẫn? Cậu đừng quá đáng! Đùa giỡn với tình cảm của người khác vui lắm chắc?
Tuấn Nam chính thức bùng nổ. Anh đã quá mất kiên nhẫn với tên này rồi
- Hai người đừng cãi nhau nữa! Em không thích có đánh nhau ở đây đâu
Giọng nói của Đình Dương vang lên ngoài cửa cắt đứt bầu không khí căng thẳng của hai cặp mắt đang cay nghiệt nhìn nhau. Cả hai quay sang nhìn cậu, cậu đi đến bồi thêm vài câu mắng
- Là anh từ chối anh ấy trước nên đừng có trách móc ai cả. Còn anh, em đã bảo đừng vô cớ nổi giận đùng đùng rồi mà.... bộ anh muốn dọn vệ sinh MECH lắm hả? Sáng nay em vừa phạt vài Alpha vì tội đánh nhau đấy. Hai người có muốn bị như vậy không hả?
Đừng thấy Dương hiền mà làm càng, em ấy tức giận lên đáng sợ lắm đó. Dọn vệ sinh hết cái chỗ MECH rộng vô tận này có mà chết trước khi bị kẻ địch giết rồi....
- Xin lỗi....
Cả hai cùng đồng thanh trước sự hài lòng của Dương
- Được rồi, em tha. Không có lần sau đâu đấy. Bây giờ thì anh về phòng được chưa?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic - Gtez] I love you [ABO]
Fanfiction[Tác giả : Trâm] " Có lẽ đây là định mệnh " [ Gducky - Tez ] . " Tôi ghét anh, tên nói dối" [Feezy(F) - R.I.C] . " Cậu thật ngốc" [Hà Quốc Hoàng - Kuboss] . " Tên nhóc này cũng được đấy chứ, rất tốt" [Tony - Lor] . " Anh xin lỗi, vì đã không thể bả...