Chapter 11 : You and me

167 19 4
                                    

[ Anh và em ]

- Em là Beta? - Một khoảng thời gian dài trôi qua, khi lor ngừng khóc, tony mới bắt đầu lên tiếng

- Ừ! Tôi là beta đấy, bất ngờ lắm hả? Có phải đang thắc mắc tại sao tôi vừa là Alpha cách đây không lâu, bây giờ lại là Beta? Có hỏi tôi cũng chắc có nghĩa vụ để trả lời anh! Bây giờ mau trả lời câu hỏi của tôi

Lor lại tiếp tục nói không điểm dừng, cậu thật sự đáng rất tức giận, cậu là Beta thì sao chứ? Thương hại sao? Chẳng cần! Lor lấy hơi một chút lại nói tiếp với giọng gắt gỏng hơn

- Bây giờ anh có cho tôi đi không thì nói, đừng có câm như hến thế kia!

Cậu tức giận đến sắp phát điên rồi, nếu hắn còn không cho cậu đi, cậu quyết liều mạng bỏ trốn cho bằng được. Mặc kệ hắn làm cái quái gì đi nữa. Cũng chẳng thể nhốt được cậu

- Đi

- Hả?

Hắn không nói không rằng cứ thế một chữ "Đi" thôi sao? Đùa cậu chắc?

- Tôi không thích nói lại lần hai

Lor bồn bề thắc mắc nhưng vẫn làm theo lời hắn, quay gót đi thẳng ra cửa, không thèm liếc lấy hắn dù chỉ một cái

- Lần này tôi đi, anh không bắt lại được đâu. Tạm biệt!

Lor bỏ lại một câu rồi bỏ đi, cậu vẫn còn nhớ rõ từng đường đi ở đây, cậu sẽ rời khỏi đây và sẽ chắc bao giờ gặp lại anh ta nữa!

- Anh ơi....em nấu đồ ăn trưa rồi ạ -  Quốc Đạt rụt rè đứng lóng ngóng ngoài cửa phòng Tuấn Nam gọi anh dậy. Hôm qua anh đã dặn cậu là để anh ngủ đến buổi trưa vì anh cần ngủ bù lại những ngày ngủ không đủ giấc

Vào ngày hôm qua cậu vẫn còn bồn bề rất nhiều suy nghĩ về việc ở lại với anh liệu có tốt hay không? Nhưng cậu chẳng còn nơi nào để đi nữa. "Bọn chúng" đang truy đuổi cậu, cậu cần phải có nơi ẩn nấp, và ở đây là nơi an toàn nhất mà cậu có thể tìm. Đêm qua anh băng bó cho cậu xong liền dẫn cậu lên một căn phòng rất rộng rãi ở tầng 3, còn anh ở tầng 2. Đêm qua cậu gần như không ngủ được vì suy nghĩ quá nhiều. Tới gần sáng cậu mới ngủ được, thế nhưng vì thói quen dậy sớm nên cũng chẳng ngủ được bao lâu. Cậu nấu ăn tốt, mấy công việc dọn dẹp nhà cửa cậu làm cũng rất giỏi

Bây giờ cậu mới biết căn nhà của một Alpha lại bừa bộn thế đấy. Cậu biết anh chứ, Đại úy của binh đoàn MECH lừng lẫy khắp nơi đây mà. Cậu cũng biết công việc của anh rất bận rộn nên nhà cửa không có ai lo, cậu lại chẳng thể kiếm việc làm. Dọn dẹp nhà giúp anh khi anh đi làm cũng rất được

Cậu còn nghĩ anh là một đại úy nên tính cách sẽ rất cứng nhắc, nhưng không ngờ anh lại rất tâm lí. Còn rất giỏi đoán cảm xúc của người khác, còn để ý đến từng hành động nhỏ của họ nữa lại còn rất dịu dàng. Chắc từ này về sau cậu phải nhìn những người trong quân đội bằng con mắt khác rồi, họ cũng giống chúng ta thôi mà

- Ưm....em xuống trước đi. Anh vệ sinh cá nhân xong sẽ xuống - Tuấn Nam vươn người sảng khoái rồi nhìn cậu nói.  Ngủ đã thật, anh đã có một giấc ngủ rất ngon

[Longfic - Gtez] I love you [ABO]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ